Lâm Xuyên ánh mắt phức tạp, đưa tay ôm chặt lấy Văn Thư. Cái ôm bất ngờ khiến nó hơi ng ra, ngay sau đó như nhớ tới cái gì kinh khủng lăm, nó kịch liệt vùng vẫy, muốn chạy thoát khỏi cái ôm của cậu. Lâm Xuyên nhất quyết ôm chặt, chịu từng cú đánh mà nó đánh xuống lưng mình.
Lâm Xuyên: "Xin lỗi, xin lỗi..."
Ngoài câu xin lỗi, bây giờ cậu thực sự không biết nói gì thêm. Nếu lúc đó cậu tinh ý hơn, nếu cậu ở lại với nó thì liệu mọi chuyện có đi theo chiều hướng tệ như vậy không? Nghe lời xin lỗi của cậu, không những nó không bình tĩnh hơn, ngược lại càng điên cuồng hơn. Nó lấy hết sức đẩy cậu ra, muốn lao tới dựt lấy con dao lam trong tay cậu.
Lâm Xuyên nhất quyết nắm chặt dao lam trong tay, do nắm chặt mà lưỡi dao cứa đứt tay cậu, máu bắt đầu ứa ra.
Kì lạ thay trong tình huống đó cậu không hề cảm thấy đau, có lẽ do mọi sự chú ý của cậu đã dồn hết vào Văn Thư đang bị kích thích tới phát điên nên không cảm thấy đau đớn.
Hai người giằng co, nó đẩy ngã được cậu xuống đất, bắt đầu gỡ tay cậu ra để lấy thứ mình muốn. Trong lúc giằng co dữ dội, nó lấy được con dao lam nhưng lại không may cứa qua mặt cậu, dòng máu đỏ tươi nóng hổi nhanh chóng chảy xuống qua miệng vết thương. Nhìn dòng máu tanh tưởi đang chảy xuống trên gương mặt thân thuộc, nó khựng lại, con ngươi dãn ra rồi lại co lại.
Nó hốt hoảng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyet-tam-bao-ve-em-gai-nu-chinh-trong-tieu-thuyet-mary-sue/3643792/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.