Trịnh Khải đứng như trời trồng ở đấy một lúc lâu, đến khi Mộc Hạc lại gần vỗ vỗ vai gã. Hắn hỏi gã: "Cậu thích tên nhóc đó rồi?"
Gã không suy nghĩ gì mà mồm nhanh hơn não: "Sao có thể, tôi chỉ thấy thú vị, muốn chơi thêm thôi."
Mộc Hạc buông tay, nhìn gã một lúc rồi lại lên tiếng: "Vậy cậu bày cái bộ mặt đó ra làm gì?"
Gã cười cười hỏi ngược: "Như thế nào cơ?"
Hắn cũng không vòng vo: "Như mất của vậy."
Gã cười lớn như tên điên bảo mình sao lại như vậy được, nhất định là hắn nhìn nhầm rồi. Việc thích một tên nhóc mới gặp lần đầu như nó sao có thể được, gã còn nói sau này sẽ thử lại, bây giờ gã bận đi kiếm mấy em xinh tươi khác rồi. Mộc Hạc cũng chẳng quan tâm mấy, hắn chỉ quan tâm đến mỗi Lâm Xuyên của hắn thôi. Không biết vì lí do gì nhưng từ ngay lần đầu gặp cậu, hắn rất rất muốn chiếm cậu làm của riêng. Khi bị đá sang một thành phố xa lạ khác, mỗi đêm hắn đều phải ôm gối ôm có hình cậu mới ngủ được. Lần đầu mộng tinh cũng là mơ thấy cậu, cuộc đời hắn từ khi gặp cậu chính là không ngừng xoay quanh cậu, phải có cậu hắn mới chịu được, như thể hai người họ sinh ra vốn là giành riêng cho nhau vậy.
Chú Trương thấy cậu ôm nó vào trong xe mà cũng giật mình. Ông nhìn nó đang bám chặt vào cậu mà trong lòng xót thương vô cùng. Văn Thư rất tốt, nó là đứa trẻ ngoan, hiểu chuyện,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyet-tam-bao-ve-em-gai-nu-chinh-trong-tieu-thuyet-mary-sue/3643785/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.