Sau khi dỗ dành được Văn Thư đi ngủ, Lâm Xuyên cùng Lâm Anh lặng lẽ bước ra khỏi phòng. Vừa ra liền gặp
Vương Hạc không biết từ đâu đi đến. Lâm Xuyên tiến tới hỏi hắn: "Chú Vương, tình hình của tiểu Thư..."
Vương Hạc đẩy đẩy góc kính, thành thật trả lời: "Chú biết, hiện tại cơ thể thằng bé ngoài những vết thương ngoài da thì không phát hiện triệu chứng gì bất thường khác. Có điều, tâm lí đã bắt đầu bị tổn thương nghiêm trọng, pheromone cũng xao động không hề nhẹ, cần cho thằng bé điều trị càng sớm càng tốt, để lâu e là sẽ sinh ra chứng rối loạn pheromone."
Lâm Xuyên nghe xong, sắc mặt không hề tốt một chút nào nhưng chưa kịp mở miệng nói thêm thì lại nghe hắn nói: "Dù chú không hiểu nhiều về mảng tâm lí học nhưng với nghiệp vụ của bản thân và bản năng của alpha của mình, chú chắc chắn là thằng bé đã sinh ra sự phản kháng đối với alpha rồi. Nói về một khía cạnh nào đó thì omega lại gần thằng bé sẽ giúp nó yên tâm hơn, beta thì còn tạm chấp nhận nhưng alpha lại gần thì thằng bé sẽ sợ hãi, trong nhiều trường hợp có thể làm đau chính bản thân mình."
Lâm Xuyên siết chặt tay thành nắm đấm, mặt cúi gằm không lộ rõ biểu cảm. Lâm Anh nãy giờ đứng nghe tí nữa thì nổi khùng lên, cô bé một mực muốn đi tìm tên khốn nạn chó chết kia để đánh cho một trận. Vương Hạc tiến tới cửa phòng, không quên để lại một câu: "Chú cũng kiểm tra sơ qua cho thằng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyet-tam-bao-ve-em-gai-nu-chinh-trong-tieu-thuyet-mary-sue/3643786/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.