Cũng may là cho dù Mộc Hạc có ngang ngược cỡ nào thì cũng có chừng mực. Dù không có được Lâm Xuyên cũng không làm ầm ĩ như những đứa trẻ cùng tuổi khác.
Cho đến khi bữa tiệc kết thúc thì Mộc Hạc mới dời mắt khỏi Lâm Xuyên đang ngủ.
Cơ mà dù có không mang được Lâm Xuyên cùng về nhà thì Mộc Hạc vẫn là không từ bỏ. Sau lần ấy cậu cũng hay đến nhà Lâm Xuyên hơn.
Có khi còn lén lút ôm bé con về nhà nhưng nửa đường bị Lâm Phong bắt gặp nên kế hoạch thất bại. Lâm Phong cũng không phải là người lạnh lùng gì nhưng con mình hết lần này đến lần khác bị thằng nhóc khác bắt đi cũng không vui vẻ lắm.
Thế là cứ mỗi lúc Mộc Hạc đến nhà chơi thì anh lại cho người canh chừng nghiêm ngặt phòng của Lâm Xuyên. Bé con còn nhỏ và ngoan như vậy, không có sức phản kháng nào nên dễ bị bắt cóc, người làm ba như anh sao có thể làm ngơ.
Lâm Xuyên thì khỏi nói, cậu cũng mặc kệ. Cậu cũng không có ghét người bạn này nên có bị ôm đi cũng vui vẻ mà cười. (thằng bé không có biết mình bị bắt cóc ಥ‿ಥ)
Nhưng lạ là ba lớn của cậu ấy, người ta ôm cậu thì có sao đâu nhỉ? Mà đến lượt bạn cậu thì cứ như kẻ trộm í, Lâm Xuyên cũng vô cùng thắc mắc.
Vì để tránh trường hợp con trai nhỏ bị vị thiếu gia nào đó bắt cóc nên Lâm Phong đã nói ý với Mộc tổng và Mộc phu nhân. Nghe xong mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyet-tam-bao-ve-em-gai-nu-chinh-trong-tieu-thuyet-mary-sue/3632948/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.