Lâm Anh thấy anh trai đứng yên cúi mặt xuống thì thấy lạ. Anh trai sao lại không đến chỗ cô bé vậy?
Lâm Anh ngơ ngác nghiêng đầu muốn nhìn anh trai, Lâm Phong thấy con gái ngơ ngác nhìn sau lưng mình thì cũng nhìn theo ánh mắt của con bé. Lúc nhìn anh chỉ thấy con trai mình đang cúi đầu đứng yên tại chỗ.
Anh nghĩ con trai đang tự trách vì để lạc em gái nên đi đến trước mặt cậu quỳ một chân xuống. Đôi bàn tay to lớn của anh nhẹ nhàng đặt lên đôi vai nhỏ nhắn của con trai, âm thanh anh trầm ấm vang lên.
Lâm Phong: "Lâm Xuyên, đó không phải lỗi của con."
Lâm Xuyên từ từ ngẩng đầu lên, đôi mắt to tròn trong veo nhìn anh không nói gì.
Lâm Anh ngây thơ nghĩ ba đang trách mắng anh trai thì hơi cau mày lại. Cô bé rất xinh, dù cho có nhíu mày không vừa ý cái gì cũng rất đáng yêu.
Đôi chân ngắn tũn bập bẹ chạy đến chỗ anh trai. Giọng nói trong trẻo mang giọng mũi cất lên.
Lâm Anh: "Ba...ba hong được...hong được mắng anh...anh trai!"
Lâm Anh mới 3 tuổi nên có chỗ vẫn không nói sõi được nhưng điều đó không ảnh hưởng việc cô bé bảo vệ anh trai.
Lâm Phong không nói gì, anh chỉ cảm thấy hơi buồn cười. Con gái nhỏ của anh chỉ bám anh trai nó, không ai được phép làm tổn thương anh trai nó cả.
Bạch Cẩn nhìn một màn này chỉ chú ý được mỗi Lâm Anh. Ai bảo cô bé đó đáng yêu quá làm gì.
Lần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyet-tam-bao-ve-em-gai-nu-chinh-trong-tieu-thuyet-mary-sue/3632949/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.