Qua mấy ngày nằm viện nữa cũng không có điều gì bất thường xảy ra nên Lâm Xuyên được đưa về nhà.
Lúc cậu được đưa về, ba lớn của cậu đã mở tiệc chào đón đứa con đầu lòng vô cùng long trọng. Mấy vị khách khứa đến không là doanh nhân thì cũng là người làm ăn có tiếng trong giới.
Mấy vị đó đến một phần là muốn xem đứa bé đã may mắn thoát khỏi tay thần chết. Còn một phần là bàn chuyện làm ăn với ba lớn của cậu.
Cậu cũng chẳng mấy để tâm, họ muốn xem muốn làm gì thì kệ họ, cậu ngủ trước đã rồi tính. Không biết có phải do hiện tại cậu là một đứa bé hay không mà cậu rất dễ buồn ngủ.
Mọi người nói chuyện câu trước câu sau là cậu đã ngủ mất rồi. Trông bộ dạng cậu lúc ngủ thực sự rất đáng yêu.
Da trắng, môi nhỏ, má núng nính y như bánh bao. Làm cho mấy vị phu nhân đến dự tiệc không khỏi xuýt xoa.
Có một vị phu nhân nào đó, vừa chọc chọc má của Lâm Xuyên vừa đùa với ba nhỏ của cậu: " Không ấy Lâm phu nhân cho tôi con của cậu luôn nha. Nhìn thằng né đáng yêu chết mất, trái tim tôi không chịu nổi."
Lục Vũ nghe vậy cũng không tức giận chỉ cười cười không đáp.
Một vị phu nhân khác thì trực tiếp nói luôn: "Aiya, cô nói gì vậy, nhưng nếu được thì tôi cũng muốn đứa bé này làm con mình. Chứ như thằng bé nhà tôi xem, nghịch không ai bằng."
Không khí vô cùng ồn ào và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyet-tam-bao-ve-em-gai-nu-chinh-trong-tieu-thuyet-mary-sue/3632947/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.