Nước ao trong vắt, cá bơi lội tung tăng, tạo nên tầng tầng sóng lăn tăn trên mặt ao, một trận gió nhẹ thổi qua, hương hoa trong vườn ngập tràn trong không khí, tỏa hương thơm mát bốn phía, thấm vào lòng người.
Sau một hồi yên lặng, Thái tử rốt cục lại hỏi:
- Hàn Mạc, ngươi cho rằng, nước Yến ta có khả năng thống nhất thiên hạ hay không?
- Đương nhiên!
Hàn Mạc không chút do dự nói:
- Cuối cùng kẻ thống nhất thiên hạ, ắt là Đại Yến ta.
- Vì sao có thể khẳng định như thế?
Thái tử mỉm cười thản nhiên:
- Nước Khánh và nước Ngụy, cũng không phải là quốc gia dễ đối phó, nước Ngụy binh mạnh, nước Khánh rộng lớn… Nước Yến ta có cái gì?
- Có lòng thống nhất thiên ha!
Hàn Mạc bình tĩnh nói:
- Đại Yến từ già tới trẻ, chưa bao giờ quên nhiệm vụ thống nhất thiên hạ!
Thái tử giơ tay, vỗ nhẹ vào bả vai Hàn Mạc, vô cùng thân thiết:
- Nói không tồi, muốn thống nhất thiên hạ, thì phải có hùng tâm tráng chí. Chúng ta đều là người trẻ tuổi, so với người già, hùng tâm chí lớn càng manh hơn, thôi thúc hơn. Bọn họ nghĩ nhiều hơn, làm thì ít đi…!
Hàn Mạc chỉ cảm thấy trong lời nói của Thái tử có thâm ý, nhưng vẫn nói:
- Lời của điện hạ thực chí lý.
- Hàn Mạc, ngươi có nguyện cùng bản cung cùng làm nên nghiệp lớn không?
Đôi mắt Thái tử lóe những tia sáng lấp lánh, trong thời khắc này, toàn thân hắn từ trên xuống dưới đều bừng lên hưng phấn:
- Cùng bản cung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-than/1235642/chuong-710.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.