Tô Án ngồi xe ngựa, từ Đông uyển về thẳng nhà, vừa vào cổng đã thấy hai đầy tớ đang mỏi mắt mong chờ nhào đến.
Tính tình của Tô Tiểu Bắc trầm ổn hơn, tiến lên đỡ hắn.
Vành mắt Tô Tiểu Kinh ngân ngấn nước, nói giọng nghẹn ngào: "Đại nhân đã nói chỉ đi ngắm vườn với thánh thượng, chiều hôm đó sẽ trở về, kết quả là im hơi lặng tiếng biến mất ba ngày ba đêm, thư từ cũng đứt đoạn, dọa tiểu nhân sợ muốn chết. Thường nói gần vua như gần cọp, lỡ như--"
"Không được nói bậy trước mặt đại nhân." Tô Tiểu Bắc lên tiếng nhắc nhở.
Tô Án trêu đùa: "Ngươi sợ cái gì, sợ ta bị cọp ăn mất à?"
Tô Tiểu Kinh lau nước mắt: "Gia đình tiểu nhân, vì có liên quan tới một vụ án lớn mười mấy năm trước nên mới bị lật đổ chỉ trong một đêm, lúc đó ta vẫn chưa ra đời, mà đã kí vào khế ước bán thân khi còn trong bụng mẹ. Nghe nói vụ án năm đó là ý chỉ do thánh thượng ban xuống, tiểu nhân rất sợ, đại nhân tuyệt đối phải bình an, đừng chọc giận thánh thượng.."
Tô Tiểu Bắc nghe hắn càng nói càng chẳng ra làm sao, bèn quở trách: "Tất nhiên đại nhân sẽ bình an thuận lợi, im cái miệng quạ đen của ngươi đi!"
Tô Án vỗ vỗ cánh tay hắn, rồi đưa tay ra sờ đầu Tô Tiểu Kinh: "Được rồi, đừng nói nữa, đi nấu nước đi, ta muốn tắm rửa thay đồ."
Tô Tiểu Bắc ngửi thấy mùi thuốc trên người hắn, kinh ngạc hỏi: "Đại nhân bị thương ư?"
Tô Án nói: "Bị rạch vài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-than-tai-the/776887/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.