Thẩm Thất nghiêng đầu trên gối mềm, mặt hướng ra ngoài, hai mắt nhắm chặt, đầu mày cau chặt đầy vẻ đau đớn, gò má đỏ rực bất thường, hơi nóng phun ra từ kẽ môi nứt nẻ, từng đợt lúc nặng lúc nhẹ, hệt như khó lòng kéo dài thêm.
Từ bàn tay y, đầu ngón tay Tô Án dịch chuyển đến mặt y, vuốt phẳng nếp nhăn giữa trán, nói khẽ: "Lúc bất thường làm việc phi thường, nếu ngươi tỉnh lại, đừng trách ta tự tiện ra quyết định.. Không, thà rằng ngươi trách ta, cũng phải vượt qua cửa ải này, mau tỉnh lại đi!"
Hắn quay đầu nói với tì nữ: "Hiện giờ tình trạng của thiên hộ thế này, vô phương cứu chữa, trong tay ta có một phương thuốc dân gian, tạm thử xem sao."
Tì nữ cúi đầu hành lễ: "Trước khi hôn mê thiên hộ đại nhân đã dặn dò, nếu Tô đại nhân tới thăm, dù có làm gì, hạ nhân cũng không được ngăn cản, nếu có gì sai bảo thì cứ làm theo hết. Trong phủ ai cũng đã từng thấy bức vẽ chân dung của Tô đại nhân."
Lúc này Tô Án mới phản ứng lại, vì sao sau khi vào Thẩm phủ không bị ai ngăn trở, đám hạ nhân thấy hắn xông vào phòng trong cũng chẳng thay đổi sắc mặt, chỉ cung kính vấn an.
Thẩm Thất đã sớm đoán được hắn sẽ đến. Hoặc nói, việc phái Cao Sóc đến giao chứng cứ lật đổ Phùng Khứ Ô cho hắn, còn lạt mềm buộc chặt mà cho hắn biết thương thế của mình rất nghiêm trọng, chính vì ép hắn đến đây.
Nhưng Tô Án chẳng hề thấy bực bội gì vì chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-than-tai-the/776888/chuong-44.html