Bên trái là vực sói, bên phải là hang hổ, nhưng vực sói còn có thể từ chối, chứ hang hổ thì không thể không đi. Mộ Tử Duyệt mơ hồ có chút dự cảm, Hạ Vân Khâm cố chấp như thế, nhất định là muốn cùng riêng nàng dùng bữa, chỉ sợ bữa tiệc này ăn không ngon nổi, mong là đến lúc đó không xảy ra sự cố gì.
Trên xe ngựa, ba người kia kiên trì làm tu hú chiếm tổ, ngồi lì không chịu xuống. Mộ Thập Bát tròn mắt nhìn, rõ ràng là đang đợi chỉ thị của Mộ Tử Duyệt. Mộ Tử Duyệt thấy một đống người đổ ánh mắt về phía mình, chỉ lo day dưa một hồi nữa ngay cả Hạ Vân khâm cũng sẽ bị kinh động, đành phải cười cầu hòa, nói là sẽ lập tức đi thuê phòng, bao thuyền hoa, đêm nay tuy rằng đành lỡ hẹn, nhưng đêm mai nhất định sẽ mời bọn họ cùng nhau thưởng thức hội đèn lồng trên sông, không say không về.
Cuối cùng, ba người kia, không biết trong lòng đang nghĩ gì, một đám đều trầm mặt nhìn nàng, ánh mắt nhìn Mộ Tử Duyệt đều như có ngụ ý, làm nàng không khỏi chột dạ.
Đến khi bọn họ đã rời đi, Mộ Tử Duyệt ngồi trên xe ngựa một lúc mới sực tỉnh: nàng chột dạ cái quái gì chứ? Rõ ràng là nàng bỏ tiền mời khách ăn cơm, thế quái nào mà lại giống như nàng làm chuyện có lỗi với bọn hắn!?
Mộ Tử Duyệt về phủ thở ngắn than dài một hồi, lần đầu tiên phá lệ đi vòng vòng khảo sát Nghiễm An vương phủ từ trong ra ngoài, từ tẩm điện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-than-duong-thanh/1796520/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.