Mộ Tử Duyệt hài lòng xoa xoa đầu Mộ Thập Bát, vừa định gật đầu, bỗng da đầu nàng tê rần: Thẩm Nhược Thần cách đó không xa đang mỉm cười nhìn bọn họ, không biết đến đã bao lâu, không biết có nghe được màn đối thoại bát nháo vừa rồi giữa nàng với Mộ Thập Bát không...
Mộ Thập Bát vừa thấy Thẩm Nhược Thần, lập tức cao hứng chào hỏi: "Thẩm đại nhân tới, có phải tìm Vương gia..."
Mộ Tử Duyệt xấu hổ cười cười, quyết tâm đánh trống lãng: "Nhược Thần đi đâu thế? Hôm nay thời tiết thật là đẹp, ha ha...."
Nàng thầm cầu mong Thẩm Nhược Thần đi nhanh một chút, còn mình cũng lập tức leo lên xe ngựa phi nhanh về phủ như một làn khói, tuyệt đối không cho Mộ Thập Bát thời gian nói thêm cái gì nữa.
Nào ngờ Thẩm Nhược Thần lại đi về phía nàng, nhìn thẳng vào mắt nàng, cười nói: "Hôm qua nghe vị thị vệ này một phen trách mắng, hạ quan tỉnh ngộ (*),kết giao bằng hữu, không vì nghèo túng mà lảng tránh, lại càng không vì vinh sủng mà xa lánh, không quan tâm hơn thua. Hạ quan trằn trọc một đêm, đặc biệt hướng Tử Duyệt thỉnh tội."
(*) nguyên văn: thể hồ quán đỉnh, "thể hồ" là bơ được tinh luyện từ sữa bò, ở dạng đặc sánh. Nghĩa mặt chữ của câu này là tưới sữa lên đầu. Trong Phật giáo, câu này có nghĩa là truyền thụ trí tuệ, giúp người triệt để giác ngộ. (Nguồn: tổng hợp từ "https://www.wattpad.com/354792747-linh-tinh-t%E1%BB%AB-%C4%91i%E1%BB%83n-th%C3%A0nh-ng%E1%BB%AF-ph%C6%B0%C6%A1ng-ng%E1%BB%AF-trung-qu%E1%BB%91c/page/8" và "https://kurokochi.wordpress.com/2016/08/23/chuong-09-2/")
Mộ Tử Duyệt bị hắn nhìn như vậy, nhịn không được tâm thần rung động, kìm lòng không được nói: "Nhược Thần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-than-duong-thanh/1796519/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.