Chín giờ.
Tiếng sấm không ngừng, mưa vẫn còn rơi.
Trong sân nhỏ cổ kính, bà chú dẫn Đổng Học Bân và Tương Mẫn đến phòng, bên trong trái phải tất cả đều là nhà gỗ nhỏ, có vài căn lớn hơn một chút, hẳn là phòng hai người, bọn họ đi đến góc trong cùng, đèn lồng đỏ trong vài căn phòng vẫn còn sáng, có người đã ngủ, cũng có người đang nằm ngắm cảnh mưa rơi ngoài cửa sổ.
Chỉ có một căn phòng ở giữa không sáng đèn lồng.
Bà chủ đi đến lấy chìa khóa ra mở cửa, mở đèn, đèn lồng và đèn trong phòng đều sáng lên.
"Chính là ở đây."
"Được, cảm ơn cảm ơn."
"Phòng vệ sinh có nước nóng, có thể tắm."
"Được, chúng tôi đã biết."
"Còn có yêu cầu gì không? Cứ nói với tôi."
"Thêm một cái chăn đi, đúng rồi, quần áo sạch sẽ chổ các người có không?"
"Chăn thì có, quần áo thì có, các người nếu như không được thì phơi đi, ngày mai nếu như mưa ngừng ra mặt trời, buổi trưa là có thể khô."
"Vậy được rồi, chỉ có thể như vậy."
"Các người ăn ăn khuya không?"
"Một chút đi, có cái gì?"
"Cà phê nóng sữa nóng đều có, còn có bánh mì, cái khác thì..."
"Cô giáo Tương, cô xem được không?"
"Nóng là được, đều có thể."
"Vậy sữa nóng và bánh mì đi, cảm ơn."
"Ừm, một hồi tôi bảo người đưa tới cho các người."
Bà chủ nói xong thì bung dù đi, Đổng Học Bân thấy cô giáo Tương run lên một cái,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-tai/2851797/chuong-1510.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.