Vào đêm.
Ngoài phòng mưa phùn kéo dài.
Trong phòng gỗ nhỏ, Đổng Học Bân trong chăn và Tương Mẫn ngồi ở dưới giường ăn khuya, hương vị của sữa nóng cũng làm bầu không khí ấm áp lên.
"Đứa nhỏ của cô có khỏe không?"
"Rất tốt, cũng là có người yêu hơi sớm."
"Ài, hiện tại đều kết hôn sớm, cũng không tính là vấn đề."
"Có tính hay không thì có thể dù thế nào? Hiện tại đứa nhỏ đều có chủ ý lắm."
"Đứa nhỏ mà, đều không thích nghe người lớn nói, còn chồng cô thì sao? Thân thể thế nào?"
"Bình thường, bệnh không ngừng, cho nên lần này cũng không đi cùng."
"Vậy cô phải chú ý thân thể, em thấy vành mắt cô rất sâu?"
"Ừm, cũng có chút lão thị, nhìn gần phải mang kính lão, nhìn xa phải cởixuo61ng, suốt ngày giao tiếp với sách vở chữ số, đều khó tránh khỏi."
Reng reng reng.
Tiếng chuông điện thoại di động.
Là điện thoại của cô giáo Tương, cô ấy liền đi qua lấy điện thoại di động ra, tiếp, "A lô... Ừm, không có việc gì, chuẩn bị ngủ... Trời mưa, vừa tìm được nhà trọ... Đứa nhỏ không có việc gì chứ? Vậy được... Ừm, không vội, đi chơi vài ngày... Tôi biết, ông đừng quan tâm ba, tôi gặp phải một học sinh trước đây của tôi, vừa lúc tiện đường cùng nhau trở về... Đúng vậy, đứa nhỏ rất tốt, vừa lái xe cho tôi vừa mời tôi ăn, ha ha... Được rồi, ông cùng đứa nhỏ cũng ngủ sớm, yên tâm đi."
Chờ cô ấy cúp điện thoại, Đổng Học Bân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-tai/2851799/chuong-1511.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.