Buổi sáng mười một giờ.
Gia thuộc viện thường ủy, biệt thự số một.
Trong phòng khách lúc này đang ngồi không ít người, lão đại Tạ Quốc Bang, lão nhị Tạ Quốc Lương, lão tam Tạ Quốc Kiến, Hàn Tinh cũng ngồi ở đây, mặt mày ủ rũ.
Tạ Quốc Lương nói: "Lão tam, chú gọi mọi người đến rốt cục có chuyện gì?"
Tạ Quốc Kiến nhìn ông ấy một chút: "Nhị ca" sau đó lơ đãng nhìn Hàn Tinh.
Hàn Tinh vừa nhìn, liền đứng dậy nói: "Tôi đi làm cơm trước, ba anh em trò chuyện đi"
Nhưng lão đại Tạ Quốc Bang đã lên tiếng: "Chị dâu chú không yếu đuối như vậy, có chuyện chú cứ nói, có phải là về chuyện của Lệ Trân không? Chú từ đêm qua đã đến quân bộ, hiện tại rốt cục xảy ra chuyện gì? Cũng nên nói với mọi người một tiếng?"
Hàn Tinh vừa nghe, cũng vội vàng nói: "Lệ Trân có tin tức?"
Tạ Quốc Kiến nghiêm mặt hút thuốc, muốn nói lại thôi, không lên tiếng.
Tạ Quốc Lương nói: "Em cũng nghe nói một chút, hình như bên Phất Châu lộn xộn"
Hàn Tinh sắc mặt căng thẳng: "Phất Châu? Đó không phải là chổ viện nghiên cứu của Lệ Trân sao? Quốc Kiến, chú nói thật đi, rốt cục là sao?"
"Chị dâu, em..." Tạ Quốc Kiến không mở miệng được.
Hàn Tinh nóng nảy: "Tôi có chuẩn bị tâm lý rồi, chú nói đi!"
Tạ Quốc Kiến dụi tàn thuốc, giọng điệu gian nan, nói: "Lệ Trân cô ấy... có thể đã bị ngộ hại!"
Ngay cả là đã có chuẩn bị tư tưởng, Hàn Tinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-tai/2851030/chuong-1138.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.