🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Chương 206: Yến Triệt nổi giận (2)

"Bên ngoài gió lớn, chúng ta cũng mau mau quay về thôi!"

Yến Trì nói xong thì Tần Hoan cũng gật đầu đi về hướng Thọ Khang cung, vừa đi nàng vừa ngước nhìn sang hắn rồi ngẫm nghĩ. Nếu hắn là người khác, có lẽ Tần Hoan sẽ lên tiếng nhờ người đó hỗ trợ nàng hỏi thăm bản án cũ, nhưng khi đối mặt với Yến Trì, nàng lại hạ quyết tâm muốn âm thầm mưu tính từng bước một. Ban nãy kết cục của Tú Nhi kia chắc chắn không tốt, mà bản thân nàng cũng đã thấy được một mặt tàn nhẫn bên trong nội cung này.

"Không biết Cửu Điện hạ có nói ra hay không?"

Đi được vài bước đột nhiên Tần Hoan hỏi một câu, Yến Trì khẽ thở dài, "Có lẽ không, hài tử lớn lên ở trong cung, từ nhỏ cũng sẽ biết suy nghĩ nhiều hơn so với người bên ngoài. Sự việc đã trôi qua được mấy tháng, những ngày này thằng bé sống trong Thọ Khang cung cũng không tệ."

Tần Hoan gật đầu, "Vậy thì tốt!" Nghe đến đây Yến Trì lại liếc mắt nhìn Tần Hoan, "Nàng có bị doạ sợ không?"

Tần Hoan nghe thế liền bật cười, "Ta cũng không phải Cửu Điện hạ!"

Giọng nói Yến Trì ấm áp lên vài phần, "Tính cách nàng thuần khiết, nhất  định sẽ không nghĩ đến trong nội cung sẽ xảy ra những chuyện thế này, huống hồ trong mắt ta nàng chẳng khác nào trẻ nhỏ cả. Nếu như có thể thì ta chắc chắn sẽ không để cho nàng nhìn thấy mấy chuyện này."

Tần Hoàn cực kỳ vui vẻ, Yến Trì nói như vậy nghĩa là hắn thật sự coi nàng là trẻ nhỏ, nhất thời khiến cho nàng thấy mặt mình hơi nóng lên.

"Chàng yên tâm, chỉ là trước kia ta chưa từng gặp thôi, nhưng thấy rồi cũng không quá bất ngờ." Nói xong nàng lại híp híp mắt, "Chàng không biết vì sao ta thích đọc mấy truyện về hình ngục ở trong sách à?"

Yến Trì quay sang nhìn nàng, "Vì sao?"

Tần Hoan khẽ cười, "Bởi vì những mẩu truyện này, mặc dù khoác lên mình vẻ hoang đường cùng ly kỳ, hoặc là kinh khủng khiến cho người ta khiếp sợ, thế nhưng cuối cùng chẳng qua cũng chỉ là xoay quanh tính cách và lòng người. Trong đó mỗi người lại tự có một câu chuyện của riêng mình, mỗi lần đọc lại khiến người ta tưởng tượng ra rất nhiều thứ. Mặc dù ta ít gặp những chuyện tranh đấu trong nội cung này nhưng không phải là không hiểu. Nơi càng vinh hoa phú quý thì càng ẩn giấu nhiều dơ bẩn và càng khiến lòng người hoảng sợ. Có người tham lam sẽ có người sợ hãi, có người cố sức để bò lên cao sẽ có người bị đạp xuống, có người vì quyền lực cũng có người thật lòng... Mỗi người đều có những vận mệnh khác nhau." Nói đến đây nàng lại nhìn Yến Trì, "Kể cả ta và chàng."

Yến Trì nhìn Tần Hoan, "Nàng nói như vậy khiến cho ta thật sự nghĩ là nàng đang niệm Kinh."

Tần Hoan cười cười, "Chẳng lẽ không phải à?"

"Ban nãy nàng nói là nàng chịu ảnh hưởng từ vị tổ mẫu ở Cẩm Châu kia, nghe bà ta niệm Phật thì nàng mới thông suốt. Thế nhưng ta lại biết rõ vị tổ mẫu đó của nàng trước đây đối xử với nàng không hề tốt, ngay cả 2 cháu gái ruột của bà ta cũng không hề có lòng hướng Phật, huống chi là nàng."

Tần Hoan cười càng tươi hơn, "Chẳng trách Hoàng thượng cho chàng làm Thị lang Hình bộ."

Hai người vừa đi vừa nói, chẳng mấy chốc đã đến trước cửa Thọ Khang cung. Tần Hoan đi thẳng vào trong nội điện, thấy Thái hậu đã uống thuốc xong rồi ngủ say. Yến Ly vẫn còn ở đây, còn Cửu điện hạ lại ngoan ngoãn ngồi cạnh hắn, khác hoàn toàn với nhóc con vừa sợ hãi khóc lóc nỉ non ban nãy.

"Hiện tại không còn sớm nữa, thuốc và đồ ăn cho Thái hậu ta đã nói xong rồi, ta cũng nên xuất cung về phủ thôi. Ngày mai ta lại vào cung xem mạch cho Thái hậu."

Tần Hoan cũng không định ở lâu trong cung, thấy việc nên làm đã làm xong rồi nên mới nói câu cáo từ. Yến Ly thấy thế cũng đứng lên, "Cửu cô nương phải đi rồi, vậy thì ta và Thất ca cũng đi thôi, vừa khéo có thể tiễn Cửu cô nương một đoạn." Nói xong hắn lại quay sang nhìn Yến Trì, "Hoàng thượng phân phó Thất ca việc gì thế?" Yến Trì giơ đưa quyển tấu sớ ban nãy Hoàng thượng đưa ra cho Yến Ly xem.  Hắn vừa mở ra đọc thì hai mắt sáng lên, "Thế mà lại đưa Thất ca vào Hình bộ à, vậy thì Thất ca không cần phải quay lại Sóc Tây nữa!" Nói xong hắn vung tay lên, "Quá tốt rồi! Thất ca! Đi thôi, hôm nay dẫn huynh đi mở mang kiến thức mấy chỗ đốt tiền. Huynh đã quay lại kinh thành rồi, sau này chắc hẳn sẽ thường xuyên đến!"

Tần Hoan nghe câu này liền nhìn chằm chằm vào Yến Trì, khiến hắn phải chau mày, "Suốt ngày ăn chơi chẳng ra gì, ngày mai ta đến gặp Hoàng thượng rồi bảo người cũng sắp xếp cho ngươi đi làm vài việc có ích."

Vẻ mặt Yến Trì nghiêm túc, Yến Ly lại cười ha hả không dám làn càn nữa, "Thôi bỏ đi, Cung Thân vương phủ chẳng lo ăn cũng chẳng lo uống, ta còn cần phải đi làm việc gì nữa chứ..." Dứt lời hắn liền cáo từ với Trần ma ma.

Trần ma ma thấy Thái hậu đã ngủ rồi nên không giữ mọi người lại nữa, Tần Hoan có nhóm người Yến Trì đi cùng nên bà cũng không cần phải lo lắng nữa.

Cứ thế, Tần Hoan liền đi theo Yến Trì và Yến Ly rời khỏi Thọ Khang cung.

...

"Thái tử Điện hạ, có tin tức đến, Hoàng thượng bổ nhiệm Trì Điện hạ vào Hình bộ, nhậm chức Tả Thị lang Hình bộ."

Đệ nhất mưu sĩ của Đông cung là Hạ Ngân vội vàng chạy từ bên ngoài vào, giọng nói hắn vừa gấp gáp vừa trang trọng. Yến Triệt ngẩng đầu từ trên thư án lên, một lúc sau mới híp đôi mắt phượng lại, "Cho nên, phụ hoàng không có ý định để hắn quay về Sóc Tây."

Hạ Ngân gật đầu, "Đúng vậy, Thượng thư Hình bộ từ sớm đã có ý định cáo lão hồi hương rồi. Hạ quan đoán là Hoàng thượng muốn để Trì Điện hạ ở lại bên trong Hình bộ, còn về phần Sóc Tây, đã 1-2 năm  nay không có đại biến gì, không cần Trì Điện hạ phải quay về đó."

Yến Triệt nghe thế liền khẽ gật đầu, "Nhưng Sóc Tây quân đã nằm trong tay Duệ vương thúc đã lâu, ngươi đoán xem ý định lần này của phụ hoàng chỉ đơn giản là muốn giữ Yến Trì lại kinh thành, hay là còn muốn đặt chủ ý lên Sóc Tây quân?"

Hạ Ngân suy nghĩ giây lát, "Hạ quan ko dám phỏng đoán Thánh ý, sớm muộn gì Sóc Tây quân cũng phải đổi người, thế nhưng hiện tại đây ko phải là điều mà chúng ta cần phải lưu tâm hàng đầu. Trong chuyện này người phải lo lắng hơn chúng ta chính là Thành vương Điện hạ, mà hiện tại, người mà chúng ta cần lôi kéo chính là Trì Điện hạ.

Yến Triệt khẽ hất hàm, "Nhiều năm nay Yến Trì không can thiệp triều chính, trước đây Tần Diễm cũng đã từng thử tiếp cận hắn thế nhưng Yến Trì không cự tuyệt cũng không tỏ thái độ gì, rất lập lờ nước đôi."

Hạ Ngân lập tức lắc đầu, "Trước kia Trì Điện hạ còn không biết mình có còn phải quay về Sóc Tây hay không, còn hôm nay đã có kết quả rồi thì đương nhiên đã khác trước đây. Sao Điện hạ không bắt đầu kế hoạch lôi kéo từ bây giờ?"

Dứt lời Hạ Ngân lại nói tiếp, "Mà Hạ quan lại biết rõ, Trì Điện hạ có chút liên quan đến Trung Dũng Hầu phủ, đặc biệt là vị Cửu cô nương kia. Bởi vì Thái trưởng Công chúa phân phó, nên lúc Cửu cô nương kia về kinh cũng đã được Trì Điện hạ hộ tống một đoạn đường."

"Tần phủ Cửu cô nương?" Nhắc đến Tần Hoan đột nhiên Yến Triệt lại híp mắt.

Hạ Ngân gật đầu, "Thái tử Điện hạ, hết tháng Giêng này thì việc tuyển phi của người cũng phải đăng trình lên trên, đến lúc đó các vị tiểu thư của Quốc Công phủ và Hầu phủ, còn cả Tướng quân phủ cũng đều có thể. Nhưng chúng ta đã có Hộ quốc Đại tướng quân cùng với Triệu tiểu Tướng quân rồi, cho nên Trung Dũng Hầu phủ vẫn là lựa chọn tốt nhất của người. Nếu như chúng ta đã định là sẽ thân cận với Tần phủ hơn thì tại sao không lợi dụng mối quan hệ này giữa Cửu cô nương và Trì Điện hạ?"

Yến Triệt chau mày, "Vị Tần phủ Cửu cô nương này cũng không tầm thường, có thể khiến cho cô nãi nãi ta thu nhận làm cháu gái nuôi, lại có thể dùng y thuật khiến cho phụ hoàng ta yêu thích, nàng ta mới về kinh chưa đến 10 ngày đã vang danh toàn  bộ  kinh thành rồi... Chuyện đêm qua nàng ta ra tay cứu Hoàng tổ mẫu thoạt nhìn thì có vẻ bất đắc dĩ, thế nhưng người cuối cùng được lợi vẫn là nàng. Bổn cung nghĩ đến chỗ này cũng thấy rất băn khoăn."

Hạ Ngân nhướn mày, "Có thể do đêm qua hạ quan chỉ nhìn thấy Cửu cô nương từ phía xa xa, nên chỉ cảm giác Cửu cô nương này có vẻ nhu hoà và trầm tĩnh, không giống với mấy người trong lòng có đủ mọi loại toan tính lớn nhỏ kia."

Yến Triệt nghe thế thì khẽ cười nhạt, "Người có bề ngoài nhu hoà thì nhất định là có tính cách hồn nhiên tuân thủ nề nếp hay sao? Trong cung này chẳng phải đã có một ví dụ điển hình rồi hay sao?"

Hạ Ngân vội nói, "Nhưng... nhưng cho dù vị Cửu cô nương này có là người đầy bụng toan tính đi nữa, thì chẳng phải cũng sẽ có ý đồ với Thái tử Điện hạ sao?"

Yến Triệt lắc đầu, "Nàng không phải sinh ra từ Hầu phủ, hiện tại đương nhiên nàng cũng đã biết ý địnhh của Hầu phủ đối với Tần Triều Vũ, nếu như nàng ta không biết trời cao đất rộng muốn tranh giành với Triều Vũ thì chắc chắn cũng sẽ không thể thành công. Đến lúc đó ngược lại sẽ còn gây ra hiềm khích giữa Hầu phủ và Bổn cung."

Hạ Ngân mím môi, "Nếu đã như vậy thì trước mắt không cần để tâm đến lời hạ quan vừa nói nữa."

Yến Triệt thở dài, sau đó lại hỏi, "Vẫn chưa tìm ra kẻ giật dây mua chuộc gian tế trong nha mônkia à?"

Hạ Ngân lắc đầu, "Vẫn chưa, đối phương đã dám làm như vậy đương nhiên là cố tình dùng người có khuôn mặt phổ thông, hiện tại rất khó để tìm ra."

Ánh mắt Yến Triệt hơi tối xuống, nhất thời không nói thêm gì nữa. Hạ Ngân thấy thế không nhắc đến chuyện này nữa mà chuyển chủ đề, "Hiện tại đã qua buổi trưa rồi, Thái tử Điện hạ vẫn còn chưa dùng bữa, hay là hạ quan cho người đi chuẩn bị chút thức ăn nhẹ, người ăn xong rồi hẵng xem tấu chương?"

Yến Triệt khẽ gật đầu, Hạ Ngân thi lễ xong liền lui xuống.

Yến Triệt trầm tư giây lát trong ánh sáng mờ ảo của thư phòng, sau đó hắn mới cầm bút lên tiếp tục phê duyệt tấu chương. Chẳng bao lâu sau một loạt tiếng bước chân không chỉnh tề rất hiếm gặp vang lên cùng với hương thơm ngát bay đến trước mặt Yến Triệt, tiếp theo đó là giọng nói nũng nịu.

"Thái tử Điện hạ, người nên dùng bữa rồi."

Yến Triệt gật đầu, sau đó hắn đi đến ngồi xuống chỗ giường nhỏ bên cạnh cửa sổ. Hắn vừa ngồi xuống liền thấy thị tỳ áo xanh dung mạo xinh đẹp tuyệt trần này cầm theo hộp cơm tiến đến gần. Tác phong của nàng ta rất lưu loát, bày ra thức ăn cùng với ly rượu, nàng rót đầy một ly rồi đẩy đến trước mặt Yến Triệt.

Yến Triệt chau mày, "Giữa ban ngày sao còn chuẩn bị cả rượu?"

Tỳ nữ vội lên tiếng, "Điện hạ xin bớt giận, đây là để cho Điện hạ làm ấm người, nếu như Điện hạ không thích thì nô tỳ bỏ đi là được."

Yến Triệt liếc nhìn tỳ nữ kia, thấy nàng ta cúi thấp đầu xuống để lộ ra cần cổ thon dài. Cổ áo nàng ta vừa nông vừa rộng, bởi vì cúi đầu nên cảnh xuân trắng nõn trước ngực cũng lộ ra một chút. Yến Triệt chau mày, "Được rồi, đặt rượu xuống đó. Ngươi ra ngoài đi!"

Hắn nói xong rồi thế nhưng tỳ nữ áo xanh kia vẫn không lui ra, ngược lại còn cố tiến đến gần hơn, ngay lập tức mùi hương trên người nàng toả ra nồng đậm, nàng nâng ly rượu đến bên người Yến Triệt, "Nô tỳ ở lại đây hầu hạ Điện hạ người dùng bữa. Điện hạ, mời..."

Yến Triệt đang có chút không thoải mái, vừa đưa tay chuẩn bị nhận lấy ly rượu kia thì thấy tỳ nữ đó lại khẽ buông tay, ly rượu lập tức đổ đầy lên trên vạt áo hắn. Hắn còn chưa kịp phản ứng thì đã thấy tỳ nữ đưa cả 2 tay ra vuốt ve trên ngực hắn. Yến Triệt lập tức chau mày, hắn đứng bật dậy đẩy ngã tỳ nữ kia xuống đất, "Làm càn! Ngươi được ai tuyển vào đây?"

Nói xong hắn quát ra bên ngoài, "Người đâu..."

"Điện hạ, Điện hạ tha mạng, nô tỳ chỉ là muốn hầu hạ Điện hạ dùng bữa."

Hầu tỳ áo xanh liên tục cầu xin tha thứ, còn bên ngoài Hạ Ngân và Tổng quản của Đông cung là Đường Phúc cùng nhau tiến vào. Vừa nhìn thấy hầu tỳ quỳ trên mặt đất cùng với ly rượu bị hất đổ thì cả hai người đều hiểu vừa rồi xảy ra chuyện gì. Đường Phúc phất phất tay về phía cửa, rất nhanh liền có hai tiểu thái giám tiến vào lôi hầu tỳ kia ra ngoài.

"Điện hạ, xin Điện hạ thứ tội!"

Yến Triệt tức giận đến mức mặt mũi tối sầm, "Giữa ban ngày ban mặt vậy mà lại có người đưa đến trước mặt Bổn cung, ngươi làm việc như thế nào vậy?"

Đường Phúc lập tức quỳ rạp xuống đất, "Mấy hôm nay bên Hoàng hậu lại đưa đến mấy cung nữ, nô tài..."

Yến Triệt phất phất tay, "Cho dù có là Hoàng hậu nương nương đưa đến thì ngươi cũng phải biết rõ quy củ của Bổn cung. Huống hồ người này có lá gan lớn đến vậy, có phải Hoàng hậu nương nương đưa đến hay không vẫn còn chưa biết được. Đi điều tra cho Bổn cung!"

Đường Phúc gật đầu lia lịa, "Vâng, nô tài lập tức lui xuống đi điều tra lai lịch của người này."

Yến Triệt lại lạnh lùng quét mắt nhìn Đường Phúc một cái, sau đó nhìn vết rượu đổ trên áo mình, chỉ cảm thấy cực kỳ xúi quẩy. Hắn vỗ vỗ y phục rồi quát mắng, "Cút, cút cút cút, cút ra ngoài..."

Đường Phúc lập tức chạy vội ra ngoài xử lý cung nữ kia, Hạ Ngân liền cười làm lành, "Điện hạ bớt giận, hay là hạ quan lại sai người đưa đến một phần nữa?"

Yến Triệt hừ lạnh, "Không ăn, Bổn cung vẫn còn lòng dạ để ăn à?"

Nói xong Yến Triệt nhìn thoáng qua sắc trời bên ngoài, thấy vẫn còn sớm sau đó hắn lại nhìn đống bừa bộn ban nãy trên giường. Trong lòng hắn bực bội, không muốn tiếp tục ở lại chỗ này nữa, hắn đang định đi ra ngoài nhưng lại đột nhiên nghĩ đến cái gì đó liền nói, "Ra ngoài phân phó một tiếng, Bổn cung muốn xuất cung."

Hạ Ngân hơi ngạc nhiên, "Điện hạ muốn đi đâu?"

Yến Triệt hất hàm, "Trung Dũng Hầu phủ."

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.