Tần Hoan và Yến Trì liếc nhìn nhau rồi cùng chau mày.
Bàn tay của Tú Nhi kia sau khi chịu hình phạt thì mới trở nên máu thịt mơ hồ, còn tay của Cẩn phi sao có thể như vậy? Chẳng lẽ là Tấn vương làm?
Ý nghĩ này vừa nảy ra thì Yến Trì chau mày, "Đệ nhìn thấy à?"
Yến Tuy vẫn đang khóc thút thít, ngây thơ trả lời, "Đệ... đệ nhìn thấy..."
Cuối cùng Tần Hoan cũng không nhịn được, "Điện hạ, lúc xảy ra chuyện thì người ở đâu?"
Có thể do Tần Hoan vừa mới lau nước mắt cho mình nên Yến Tuy nhìn Tần Hoan thì không còn cảm giác sợ hãi nữa, "Đêm đó... đêm đó đệ theo ma ma đến cung yến, nhưng, nhưng mẫu phi chậm chạp mãi vẫn chưa đến. Kết quả..."
Nói đến đây biểu cảm trên mặt Yến Tuy thay đổi, sau đó lại úp mặt vào vai Yến Trì khóc lóc rất thương tâm chứ không nói thêm gì nữa.
Tần Hoan thấy thế liền thở dài, "Điện hạ đừng sợ, đều đã qua rồi, đã qua cả rồi..."
Đang nói chuyện thì ở cách đó không xa đột nhiên có một ma ma lớn tuổi cầm lò sưởi trong tay, ma ma kia có vẻ như đang đi tìm người, đợi đến khi nhìn thấy Yến Trì đang ôm lấy Yến Tuy thì lập tức bước đến bên này.
"Bái kiến Thế tử Điện hạ, đột nhiên Cửu Điện hạ mất tích làm nô tỳ phải tìm mãi."
Thấy ma ma đã đến rồi Yến Tuy lập tức xoay người lại muốn để ma ma ôm mình. Lúc này Yến Trì mới buông Yến Tuy ra.
"Trời lạnh thế này, sao lại để thằng bé một mình ở bên ngoài?"
Ma ma đau lòng khẽ vỗ vỗ sống lưng Yến Tuy rồi mới tự trách, "Điện hạ nói muốn ra ngoài xem tuyết, nên nô tỳ cùng Điện hạ ra ngoài. Vừa ra khỏi Thọ Khang cung đại khái thấy bên ngoài trời quá lạnh cho nên nô tỳ mới bảo Điện hạ chờ chút nô tỳ đi lấy lò sưởi, nhưng không ngờ đến lúc nô tỳ quay lại thì lại phát hiện không thấy Điện hạ đâu nữa. Nô tỳ phải chạy theo đường ra Ngự hoa viên mới tìm được đến đây..."
Yến Tuy ôm lấy vai ma ma, nhìn ra được thằng bé cực kỳ tin tưởng ma ma này. Yến Trì nhìn chăm chú, "Mau dẫn nó về đi, bên ngoài trời lạnh thế này, nó lại còn đang khóc, đừng để nó bị cảm lạnh."
Ma ma vội vàng nhún người đáp lời rồi ôm Yến Tuy bước nhanh về hướng Thọ Khang cung.
Yến Trì và Tần Hoan bước chân không nhanh cũng không chậm, chỉ nhìn thấy Yến Tuy vẫn mãi úp mặt vào lòng ma ma kia khóc mãi chưa ngẩng đầu lên.
Tần Hoan nheo mắt, lạnh lùng nói, "Cửu Điện hạ nhỏ tuổi đã mất mẫu thân, thật sự đáng thương." Nói xong nàng lại nhịn không được mà tiếp tục, "Chàng có cảm thấy kỳ lạ không? Vừa rồi Điện hạ nói là lúc Cẩn phi chết thì trên tay có vết thương."
Tần Hoan dừng một chút rồi nói, "Còn nữa, trong cung tại sao mọi người lại đồn là Tố Quý phi hại chết Cẩn phi?"
Yến Trì nghe thấy thế thì bước chân càng chậm đôi chút, "Thật sự có chút kỳ quái, lần trước lúc ta về kinh thì chuyện này vừa mới hạ màn, ban đầu ta mới hỏi quá trình vụ án, sau đó được điều đi phía Nam nên chỉ để lại người trong kinh tìm hiểu chi tiết. Đại khái hơn 1 tháng sau ta nhận được tin tức, cho dù ta có muốn tra thì có vẻ như đều không tra ra được. Trước đây đã có vài lần tán gẫu về vụ án này với nàng, lúc đó ta cũng biết được rất ít."
Tần Hoan dừng chân lại, "Đều không điều tra được?"
Yến Trì gật đầu, "Sau khi Tấn vương bị giam lại thì không tra ra được gì cả, thế nhưng tình hình vụ án thì sau khi ta hồi kinh lại có nghe được một ít, cộng thêm ta cố tình cho người đi tìm hiểu, thậm chí lúc đến Thọ Khang cung ta còn hỏi Trần ma ma, cho nên hiện tại biết nhiều hơn một chút."
"Ngày đó Hoàng hậu nương nương tổ chức cung yến mời các nữ quyến đến, ngoại trừ phi tần trong cung thì còn có phu nhân và tiểu thư của mấy nhà Quốc công phủ và Hầu phủ. Cùng đêm đó thì Hoàng thượng cũng thiết yến ở đình ngoài, chư vị Thân vương, Hoàng tử và vài vị cận thần cũng đều có mặt. Yến tiệc ở đình ngoài tan sớm, còn yến tiệc trong nội uyển cũng sắp bắt đầu rồi mà lại không thấy Cẩn phi đâu."
"Cửu Điện hạ tuổi còn nhỏ nên cũng được dẫn đến yến tiệc trong nội uyển, thấy mẫu phi mình mãi vẫn không đến thì liền ầm ĩ đòi quay về tìm. Hoàng hậu không yên lòng nên phái mấy cung nhân đi theo Cửu Điện hạ về Vĩnh Ninh cung của Cẩn phi. Vừa về đến nơi lại thấy cung nhân ở đó bảo Cẩn phi đi Hàm Quang điện rất lâu rồi chưa quay về cho nên hạ nhân lại dẫn Cửu Điện hạ đến Hàm Quang điện. Lúc đi đến bên ngoài Hàm Quang điện thì đã thấy Cẩn phi nằm trong vũng máu còn Tấn vương lại ở bên cạnh thi thể của Cẩn phi, trong tay vẫn còn cầm con dao găm hung khí."
Tần Hoan dừng hẳn chân lại, đây là lần đầu Tần Hoan nghe được đầy đủ quá trình vụ án từ chỗ Yến Trì. Trước đây nàng biết Tấn vương bị bắt trước mặt bao nhiêu người, chứ không biết duyên cớ vì đâu.
"Tấn vương cầm dao găm đứng ở bên cạnh thi thể của Cẩn phi?"
Yến Trì gật đầu, "Đúng vậy, lúc ấy các cung nữ đều cực rối loạn, Cửu Điện hạ lại khóc rất lớn, sau đó Cấm quân trong cung đến. Đến khi Hoàng hậu biết được tin tức, giải tán cung yến rồi dẫn người chạy đến Vĩnh Ninh cung, sau đó Hoàng thượng cũng chạy đến. Lúc đó xác Cẩn phi đã lạnh rồi, đêm đó Tấn vương uống rượu, sau khi bị hỏi thì chỉ nói là bản thân mình trong cơn say đã vô tình đi vào chỗ này, nhìn thấy Cẩn phi trúng dao nên mới rút dao ra định bụng là cứu Cẩn phi, đúng lúc đó thì bị người phát hiện."
Tần Hoan chau mày, "Trong Vĩnh Ninh cung không có người hầu sao? Còn cung nữ bên cạnh Cẩn phi đâu? Các nàng biết được chuyện gì?"
Yến Trì lên tiếng, "Đây chính là chỗ kỳ quái nhất, lúc ấy toàn bộ người hầu bên cạnh Cẩn phi đều bị nàng ta để lại ở chính điện... Hàm Quang điện nằm ở rìa phía Tây của Vĩnh Ninh cung, cũng không phải là tẩm cung của Cẩn phi, hàng ngày chỉ đặt các loại châu báu trang sức và thi họa của Cẩn phi mà thôi. Đêm đó Cẩn phi một mình đến Hàm Quang điện, không cho bất cứ kẻ nào đi theo, cũng chính vì như vậy nên không một ai biết khi màn đêm buông xuống thì rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì. Mặc dù nói Vĩnh Ninh cung chỉ có một cánh cửa chính, thế nhưng cánh cửa đó chẳng qua là nối thẳng đến chính điện, còn các điện nhỏ bên ngoài thì lại thông suốt với nhau. Không ai biết Tấn vương làm thế nào mà đi được đến Hàm Quang điện, thế nhưng hắn cầm hung khí thì lại có nhiều người trông thấy."
Nói xong giọng Yến Trì hơi khàn khàn, "Ngay đêm đó Tấn vương đã bị nhốt vào trong thiên lao, sau này cũng chết ở trong đó."
Tần Hoan nhíu mày, "Theo như chàng nói, ngón tay của Cẩn phi sao lại bị thương? Chẳng lẽ là lúc vùng vẫy xong bị dao găm cắt trúng?" Tần Hoan nghĩ đến điểm này, đáng tiếc nàng không tận mắt nhìn thấy nên không biết miệng vết thương và thương thế thế nào. Mà hiện tại, càng đừng nói đến nghiệm thi hay là quan sát hiện trường gây án rồi.
Yến Trì cũng không phải người chứng kiến nên đành lắc đầu, "Chuyện này đương nhiên không có cách nào xác định được cả, bởi vì án mạng xảy ra trong cung cho nên toàn bộ vụ án cũng không thể nào suy luận theo cách thông thường được. Vụ án này về sau giao lại cho Đại Lý Tự khanh Thẩm Nghị, bởi vì chuyện liên lụy đến Hoàng gia, là một vị sủng phi cùng một Thân vương cho nên Hoàng thượng mới hạ lệnh giải quyết cấp tốc."
Trong lòng Tần Hoan đã hiểu được, ngày đó Tấn vương uống rượu, sau đó bị phát hiện đã giết chết Cẩn phi nên trong cung liền sinh ra nhiều lời đồn đại. Có người nói Cẩn phi và Tấn vương có tư tình, có người nói Tấn vương uống rượu xong phát điên, cũng có người nói Tấn vương muốn cưỡng bức Cẩn phi nhưng không thành sau đó mới tức giận xuống tay. Tóm lại Cẩn phi đã chết, hiển nhiên có rất nhiều mũi nhọn chĩa về phía Tấn vương. Lúc ấy phụ thân tiếp nhận vụ án này thì mặt mày luôn ủ rũ, còn nói rằng chuyện này liên quan đến bê bối trong Hoàng gia nên không tiện xử trí. Mà Hoàng thượng lại sợ việc này gây lên sóng gió nên mới không ngừng tạo áp lực, càng lúc vẻ buồn rầu trên mặt phụ thân lại càng sâu hơn.
"Cẩn phi vào cung từ 7 năm trước, được xem như là phi tần nhỏ tuổi nhất trong cung. Bởi vì dung mạo cùng tính tình nàng đều rất được Hoàng thượng yêu thích nên sau 2 năm đã được phong phi, sau này lại sinh ra Cửu Điện hạ thì càng được sủng ái hơn nữa. Mà trước khi Cẩn phi vào cung, người được sủng ái bậc nhất chính là Tố Quý phi, mặc dù sự xuất hiện của Cẩn phi không khiến cho Tố Quý phi bị thất sủng, thế nhưng dù sao cũng đã lấy mất đi phần nào sự sủng ái của Hoàng thượng với Tố Quý phi cho nên ngay từ đầu 2 người họ đã có ý tranh giành đối lập nhau. Sau này khi án tử được định luận, lại có người nói rằng bình thường Tấn vương chưa bao giờ đi về hướng hậu cung, còn nói có khả năng Tấn vương và Cẩn phi đều là bị người ta hãm hại..."
Tần Hoan nheo mắt, "Mặc kệ nói thế nào, Cẩn phi chết rồi thì người được lợi nhất đương nhiên là Tố Quý phi, cho nên mới có lời đồn là Tố Quý phi hại chết Cẩn phi?"
Yến Trì gật đầu, Tần Hoan lại cười khổ, "Nhưng Tấn vương đã sợ tội mà tự sát rồi."
Đôi mắt Yến Trì tối xuống, "Ta cảm thấy Tấn vương không có khả năng vì sợ tội mà tự sát."
"Ta nhớ rõ chàng đã từng nói tính cách Tấn vương không màng danh lợi, không quan tâm đến vị trí kia."
Yến Trì gật đầu, "Đúng là như vậy, bởi vì hắn không phải đích tử cũng không phải trưởng tử, mặc dù vậy thì hắn cũng là một người rất chăm chỉ. Phàm là những chuyện Hoàng thượng giao phó hắn đều rất cần cù thành khẩn mà thực hiện, chính bởi thế nên ở trong triều hắn có chút danh tiếng là người hiền đức. Cộng thêm hắn không có nhà ngoại chống lưng, cho nên mặc dù hắn không màng đến địa vị thì trong triều vẫn có vài người muốn ủng hộ hắn lên làm Thái tử, chẳng qua bản thân hắn không thèm để ý mà thôi. Còn một điều nữa, tính cách của hắn thật thà chất phác lại trung thành, đôi lúc còn quá cứng đầu thẳng thắn không biết nể nang gì, chính bởi như vậy nên ta cảm thấy hắn chắc chắn không phải là người vì sợ tội mà tự sát. Dựa theo tính cách của hắn, nếu như hắn thật sự giết người thì hắn sẽ thành thành thật thật mà thừa nhận rồi sẽ phối hợp để cho Đại Lý Tự phán xét."
Tần Hoan hít vào một hơi dài, nhất thời không biết phải nói gì.
Nàng không quen biết Cẩn phi, cũng không biết Tấn vương, ngoại trừ xác định là phụ thân mình chắc chắn không vì tình riêng mà bao che thì toàn bộ những chuyện khác nàng chỉ có những nhận thức mơ hồ. Tần Hoan hiểu được nếu chỉ dựa vào những thứ này thì không thể nào điều tra rõ ràng vụ án được.
"Làm sao thế? Lại nghĩ đến vụ án của Thẩm Nghị rồi à?"
Tần Hoan hoàn hồn, sau đó bắt gặp Yến Trì dùng ánh mắt thân thiết nhìn mình, nàng khẽ nói, "Còn chưa nghĩ đến chỗ đó, vụ án của Cẩn phi chính là nguồn gốc mà thôi. Ban đầu ta cách kinh thành quá xa, chủ yếu chỉ thổn thức vì kết cục của Thẩm Đại nhân, cũng nghi ngờ liệu Thẩm Đại nhân có thật sự làm việc thiên tư bao che hay không. Nhưng hôm nay vào cung rồi, đặc biệt là ban nãy nghe được lời của Cửu Điện hạ nói, nhất thời cảm thấy vụ án của Cẩn phi có vẻ nhưng cũng tràn đầy điểm đáng ngờ. Buổi tối Cẩn phi đi đến Hàm Quang điện vì sao phải bỏ lại những người khác? Chẳng lẽ nàng ta đã có ước hẹn với Tấn vương?"
"Thật ra trong cung cũng có lời đồn như vậy." Yến Trì gật đầu.
Tần Hoan thở hắt ra, "Cho nên, những thứ này đều rất đáng ngờ, nhưng bởi vì vụ án liên lụy đến Hậu phi và Thân vương, những điều có thể công khai lẫn không thể công khai đều đã bị che đậy hết rồi, chẳng qua ta cũng chỉ là nghi ngờ vô ích mà thôi."
Theo Yến Trì, Tần Hoan vốn có lòng muốn tìm tòi nghiên cứu chân tướng của mọi sự vạn vật, hiện tại có rất nhiều điểm đáng nghi bày ra trước mắt, ngay cả hắn cũng cảm thấy được kỳ quái chứ đừng nói gì Tần Hoan. Yến Trì rất hiểu nàng, "Việc này đã trở thành cấm kỵ trong cung, mặc dù chúng ta không thể gióng trống khua chiêng đi tra hỏi thế nhưng nếu như ta tìm ra tin tức gì thì chắc chắn sẽ báo cho nàng biết. Ta không quen biết Cẩn phi thế nhưng Tấn vương lại là huynh trưởng mà từ nhỏ ta đã biết, việc này phàm có thể tra thì ta nhất định sẽ điều tra ra nguyên do."
Trong lòng Tần Hoan đã bình tĩnh lại, thế nhưng mơ hồ vẫn còn chút lo lắng, vụ án này biến hóa kỳ ảo khó lường, nếu như Yến Trì có lòng muốn tìm tòi tra cứu, một khi bị Hoàng thượng phát giác chẳng lẽ sẽ dẫn đến tai vạ cho hắn sao?
"Điều tra thì điều tra, cũng không thể để cho Hoàng thượng biết được."
Thấy Tần Hoan nói vậy Yến Trì liền cười rộ lên, "Hiện giờ ngược lại đến phiên nàng nhắc nhở ta rồi hả? Nàng yên tâm, ta biết rồi."
Tần Hoan gật đầu, ép buộc bản thân phải bình tĩnh lại.
Vụ án của phụ thân phức tạp hơn nhiều so với bất cứ vụ án nào trước đây nàng gặp phải. Án chồng án, mà điểm mấu chốt vì sao phụ thân bị buộc tội oan uổng hiện tại cũng còn chưa biết. Rốt cuộc là Tấn vương bị oan, hay là có người khác muốn gỡ tội cho Tấn vương nên mới giá họa lên đầu phụ thân? Tần Hoan cảm thấy trước mắt sương mù trùng điệp, mà chân tướng vẫn còn ở cách nàng rất xa rất xa...
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]