Xe nghênh đón gió tuyết, đi dọc theo con đường chủ đạo về phía phường Hưng Lạc, khắp trong thành Lâm An đèn đuốc đều sáng rực như sao, mà trên đường phố người đã thưa thớt dần dần. Hai canh giờ trước, lúc Đế Hậu bước lên cửa Chính Hoa thì bên ngoài còn cực kỳ náo nhiệt, nhưng cho đến hiện tại tất cả mọi người đã quay về nhà cùng nhau ăn bữa cơm đoàn viên cho nên trên phố liền đìu hiu quạnh quẽ. Thỉnh thoảng có nghe thấy một hai tiếng pháo giấy cùng với đám hài đồng cùng nhau vui chơi đùa giỡn, một loại cảm giác cô đơn, xa rời sự náo nhiệt đột ngột ập vào trong tim nàng.
Đôi tay ôm lấy Yến Trì của nàng cũng lập tức siết chặt.
Tựa như Yến Trì hiểu được tâm tình của Tần Hoan nên hắn cũng ôm nàng chặt hơn một chút. Hai người ôm nhau bên trong thùng xe khiến cho gió tuyết gào rít trong đêm liền ấm hơn vài phần. Rất lâu sau Tần Hoan mới khẽ nói, "Ta nhớ rõ Cung Thân vương Thế tử muốn đêm nay chàng đến tìm hắn uống rượu, đợi lát nữa chàng vẫn còn phải đi hả?"
Yến Trì xoa xoa đỉnh đầu nàng, "Đưa nàng quay về rồi mới đi."
Tần Hoan gật đầu, âm thầm thở dài nhẹ nhõm. Mặc dù nàng chỉ có một mình thế nhưng về đến Hầu phủ rồi vẫn còn cả gia đình lớn ở đó. Nếu như Yến Trì quay lại Duệ Thân Vương phủ thì lại chỉ có mỗi mình hắn đơn độc, mặc dù hắn là đại nam nhân chắc hẳn cũng sẽ không cảm thấy gì, thế nhưng nàng nghĩ đến thì lại đau lòng. Hiện giờ nàng biết hắn không phải đón Tết một mình thì đáy lòng cũng dễ chịu hơn nhiều.
"Vẫn còn có một chuyện mà ta chưa bao giờ hỏi chàng. Ban đầu lúc chàng ở Cẩm Châu, trọng thương ở trên lưng là có chuyện gì?"
Đột nhiên Tần Hoan lên tiếng mà lại hỏi về chuyện mà nàng quan tâm trong lòng. Trước đây lúc nàng nhìn vết thương cho hắn đã biết chuyện không hề đơn giản, thế nhưng lúc đó thân phận địa vị 2 người khác nhau 1 trời 1 vực cho nên nàng không dám hỏi thăm đến việc cá nhân của hắn. Sau này lúc trở về kinh thành gặp rất nhiều trắc trở nàng cũng không có cơ hội tốt để hỏi, hiện giờ đã đến kinh thành rồi, sau khi ý thức được những rắc rối quyền lực trong kinh thành rồi nàng mới cảm thấy vết thương của Yến Trì nhấy định có liên quan đến người trong kinh thành.
Nếu như vậy thì trên cung yến tối nay, thấy hắn và Hoàng đế cùng với mấy vị Hoàng tử nói cười ríu rít tất cả đều là giả dối...
Nghe thấy câu này thì bàn tay đang vuốt ve tóc nàng của Yến Trì liền ngừng lại, hắn trầm ngâm giây lát rồi mới nói, "Sự việc lần đó cũng không có chứng cứ xác thực lắm, có điều là liên quan đến tranh đoạt quyền lợi ở trong Sóc Tây quân. Nếu như phụ vương vẫn quản lý Sóc Tây quân thì tương lai quân quyền này nhất định sẽ giao cho ta, bởi vậy nên hiện tại quyền lực của ta trong Sóc Tây quân cũng gần tương tự với phụ vương. Thứ nhất phụ vương tín nhiệm ta, thứ hai ta cũng sẽ không phân tán quyền lực của phụ vương đi nơi khác, bởi vậy mấy người nóng lòng muốn tranh đoạt quân quyền trong Sóc Tây quân liền không kiềm chế nổi rồi."
Một tháng trước, Tần Hoan nghe được tranh chấp trong triều đình liền cảm thấy khoảng cách của nàng đến mấy đảng phái đó là cực kỳ xa vời. Nhưng hôm nay Yến Trì nói đến chuyện trong quân nàng cũng không cảm thấy ngạc nhiên gì, cũng giống như hôm nay vào cung một chuyến đã chân chính biến nàng trở thành quý nữ kinh thành. Hai chữ 'quyền lực' kia nàng muốn cũng không thể tránh được nữa, nếu đã như vậy thì nàng cũng còn là người không hiểu về về tranh giành trong triều nữa.
"Mặc dù tranh chấp chính là quân quyền của Sóc Tây quân, thế nhưng người tranh đấu lại ở kinh thành."
Câu này của Tần Hoan không phải nghi vấn mà là khẳng định, Yến Trì nghe thấy thế liền cười cười, "Việc này nàng không cần phải lo, ta biết phải ứng phó thế nào." Nói xong Yến Trì lại buông nàng ra rồi nói, "Nếu nàng đã hỏi thì có lẽ nàng đã biết được được những nguy hiểm trong này, cho nên, Hoan Hoan, sau này nàng hành tẩu trong cung thì phải cẩn thận hơn nữa."
Tần Hoan vội gật đầu, "Chàng yên tâm, ta biết rồi..."
Lúc còn nhỏ Tần Hoan còn chưa tiếp xúc qua vòng luẩn quẩn trong kinh thành, sau này đến đây, tiếp xúc rồi thì đại khái nàng rất không thích. Nàng đã không có lòng tính toán thiệt hơn cho nên mới không ép buộc bản thân mình đi làm những chuyện mà mình không thích. Sau này, chẳng biết tại sao nàng lại được định làm Ung vương phi, nếu không phải như thế thì có lẽ ngay cả cửa cung nàng cũng không muốn bước chân vào. Lúc đó mặc dù nàng đã gặp được vinh hoa phú quý bên trong đó thế nhưng cũng chỉ là mơ mơ hồ hồ nhìn được bề nổi mà thôi. Về sau cả nhà nàng diệt môn khiến nàng kinh hãi trước những âm mưu đằng sau sự vinh hoa đó. Bây giờ, nàng một lần nữa trở lại kinh thành, chứng kiến những chuyện này mới thấy thật sự đều nằm ngoài suy nghĩ của nàng. Cái khác còn chưa nói, tối nay chỉ Phùng Trầm Bích thôi đã khiến cho nàng thấy thế nào là tính kế.
"Được." Xe ngựa chạy càng lúc càng chậm, Yến Trì biết đã đến Hưng Lạc phường rồi, hắn vuốt ve 2 gò má Tần Hoan rồi nói, "Tối nay nàng cứu được Thái hậu, ngày mai nhất định sẽ thu hút toàn bộ ánh mắt của người khác. Trong ngày mai, có lẽ Hoàng thượng cũng sẽ triệu nàng vào cung, trong nội cung thì lập trường của Hoàng hậu và Tố Quý phi đối nghịch nhau, còn các phi tần khác hoặc là tự bảo vệ mình hoặc là đã có lựa chọn riêng, ai nấy đều có lòng trục lợi cả. Nếu như sau này nàng vào cung rồi thì phải nhớ nhất định không nhúng tay vào sự tranh đấu của bọn họ, cứ phòng thân là tốt nhất."
Tần Hoan đương nhiên đồng ý, "Chàng yên tâm, mặc dù ta chưa từng trải qua, thế nhưng dù sao ta vẫn hiểu được. Hậu cung có quá nhiều người như vậy thế nhưng Hoàng đế lại chỉ có một, chưa kể hiện nay lại đang trong thời gian tranh giành Hoàng vị, chỉ cần nghĩ là có thể hiểu rồi."
Tần Hoan vốn là nữ tử thông minh nhất mà Yến Trì đã từng gặp qua, nàng nói câu này khiến cho hắn biết nàng đã hiểu rõ rồi vì thế nên mới yên tâm hơn đôi chút. Hiện tại, xe ngựa đã hoàn toàn dừng lại, Yến Trì nhìn vào mặt Tần Hoan, cảm thấy có vô số lời muốn căn dặn nàng, cung yến tối nay hắn biết có bao nhiêu người nhìn chằm chằm vào nàng. Trong khắp cả kinh thành, chỉ có mỗi Hoàng đế mới có thể bình yên vô sự mà hưởng thụ ánh nhìn của nhiều người như vậy, còn đối với người khác mà nói, tài năng quá nổi bật cũng không phải là chuyện tốt.
Huống hồ, hiện tại Tần Hoan thế này thật sự khiến người khác phải thần hồn điên đảo...
Nghĩ đến đây hắn liền cúi đầu xuống hôn nàng, nói thành Lâm An này là đầm rồng hang cọp thôi vẫn chưa đủ, mặc dù Tần Hoan cũng không phải con thỏ mà người ta dễ dàng bắt nạt thế nhưng có quá nhiều người chú ý đến nàng như vậy cũng khiến hắn phiền muộn. Nghĩ đi nghĩ lại, nàng là một người tốt đến vậy, sao hắn lại nỡ nhẫn tâm che giấu tài hoa của nàng? Trong lòng hắn đầy rẫy mâu thuẫn, nụ hôn này càng lúc càng sâu, hôm nay Tần Hoan mặc váy áo và áo choàng rất dày, hắn càng hôn thì càng cảm thấy khô nóng khó chịu nên liền nhấc nàng lên đặt lên trên chân mình. Hai tay hắn lần mò vào trong váy nàng, đến lúc cách một lớp quần lụa mỏng bên trong, chạm tới da thịt ấm áp của nàng rồi mới khiến hắn dễ chịu đôi chút. Mặc dù vậy nhưng dưới bụng hắn vẫn còn một ngọn lửa như thiêu đốt, mắt thấy sắp không thể kiềm chế nổi nữa nên hắn liền lập tức ngừng lại.
Cả hai cùng khựng lại giây lát, tiếng hít thở nặng nề vang vọng khắp bên trong xe ngựa. Một lúc lâu sau Tần Hoan mới trèo từ trên đùi Yến Trì xuống ghế, nàng véo véo nắm tay hắn rồi nhắc nhở, "Ta đến nhà rồi, chàng nên đi tìm Ly Điện hạ đi."
Yến Trì mím môi, hít nhẹ một cái sau đó mới giúp nàng buộc áo choàng lại, "Mấy ngày tới chắc chắn nàng sẽ bị tuyên triệu vào cung, ta sẽ nghĩ cách đến gặp nàng. Nếu như có việc gì gấp thì cứ nói Bạch Anh thông báo cho ta là được."
Tần Hoan gật đầu, đang định xoay người xuống xe thì đột nhiên lại quay lại rồi đưa cho Yến Trì một cái túi hương.
Yến Trì còn chưa hỏi là gì thì Tần Hoan đã nói, "Thuốc giải rượu."
Nói xong nàng liền bước xuống xe, màn xe vừa buông xuống thì Yến Trì đã nghe thấy tiếng mở cửa của Tần phủ. Cùng lúc đó tựa hồ như có giọng nói của Tần Diễm vang lên, Yến Trì nắm túi hương, ý cười trên mặt chợt lóe lên sau đó liền biến mất.
"Chủ tử, đến Cung Thân vương phủ phải không?"
Chờ một lát không thấy Yến Trì hạ lệnh, Bạch Phong liền cất tiếng hỏi.
Yến Trì trầm ngâm giây lát rồi lắc đầu, "Yến Ly phải ở bên cạnh Vương phi, ta cũng phải hồi phủ ở bên mẫu thân ta một chút."
Bạch Phong ngẩn người, roi ngựa lập tức vung lên.
...
Bên trong Nhân Thọ đường, Hồ thị sốt ruột đi qua đi lại.
"Sao vẫn còn chưa quay về? Có phải đã xảy ra chuyện rồi hay không? Hôm nay nếu như gặp phải chuyện không may thì đừng nói Hoan nha đầu, ngay cả Tần thị chúng ta cũng không thoát khỏi quan hệ. Nghĩ lại thì Thái tử sao có thể cưới một người có tỷ muội đã từng hại chết Thái hậu về làm Thái tử phi chứ?"
Hồ thị lo lắng đến mất kiểm soát, nhưng Tần Thuật lại vẫn bảo trì bình thản, "Nàng nói cái gì vậy? Hôm nay cũng không phải tự Hoan nha đầu muốn đi chữa bệnh, cho dù có xảy ra chuyện thì Hoàng thượng cũng không thể trách tội Hoan nha đầu được."
Hồ thị cười khổ, "Hầu gia hà tất phải nói như vậy, người cũng không phải là không biết mấy lời đồn đại nhảm nhí trong kinh thành có biết bao ác độc, cho dù Hoàng thượng không phạt thế nhưng chỉ cần người có dã tâm thêm mắm dặm muối thì lập tức có thể chặt đứt đường sống của Tần thị."
Tần Thuật chau mày, "Phu nhân, hiện tại sự việc còn chưa có kết quả, sao nàng biết Hoan nha đầu không thể thành công?"
Hồ thị cười khổ, "Hầu gia nghĩ mà xem, cho dù Hoan nha đầu có lợi hại đến đâu chăng nữa thì thân thể Thái hậu nương nương cũng thật sự không chịu được, từ đầu năm đến giờ Thái hậu nương nương đã lâm vào bao nhiêu lần bệnh tình nguy kịch rồi chứ? Chuyện này rõ ràng chính là một cái họa, ta không phải trách móc gì Hoan nha đầu, ý ta là nếu chuyện này đổ lên đầu chúng ta thì thật sự là cực kỳ oan uổng."
Tần Triều Vũ chau mày, "Đều là nha đầu Phùng gia kia, rõ ràng là nàng ta cố ý! Nàng biết Tần Hoan đoạt mất phong quang của mình!"
Tần Thuật không biết mấy tranh đấu lục đục của mấy nữ nhi gia, thế nhưng chuyện tối nay đích thực là bởi vì câu nói của Phùng Trầm Bích. Tần Thuật nheo mắt lại, đương nhiên ghi tạc thêm một mối cừu hận lên người Trung Quốc công, "Mọi người yên tâm, bây giờ cho dù có xảy ra chuyện thì ta vẫn còn biện pháp đối phó."
Hồ thị chắp tay ngang đầu, vái vái lên vòm trời bên ngoài rồi thì thào cầu khấn Thần Phật phù hộ, còn bên này Tần Triều Vũ cũng bởi vì chờ lâu cho nên có hơi nôn nóng. Mặc dù lời nói của Hồ thị có hơi thô thiển thẳng thắn thế nhưng đúng thật là đạo lý này. Nếu như tối nay Tần Hoan không cứu được Thái hậu thì cho dù là ai cũng sẽ cảm thấy chính tay Tần Hoan hại chết Thái hậu. Chuyện này nếu như rơi lên trên người ngự y thì thôi không nói, thế nhưng Tần Hoan lại là người bị đẩy lên đầu ngọn sóng. Nghĩ đến đây Tần Triều Vũ liền căng thẳng siết chặt nắm tay!
"Hầu gia, mau chuẩn bị cho trường hợp xấu nhất đi..." Hồ thị như sắp khóc đến nơi, hiện tại Tần Triều Vũ gần như đã được tuyển chọn thành Thái tử phi, vậy mà đột nhiên lại xảy ra chuyện như vậy. Chuyện này trước đây căn bản cách Hầu phủ cực kỳ xa vời mà...
Hiện tại Tần Thuật không phản bác Hồ thị nữa, ông nghiêm mặt rồi không lên tiếng nữa, thế nhưng trong lòng vẫn đang suy tính đến trường hợp xấu nhất. Mặc dù Tần Hoan nghiệm thi rất lợi hại thế nhưng người chết thì không cần phải cứu, có thể nghiệm ra bao nhiêu thì biết bấy nhiêu, nhưng người sống lại không như vậy. Đừng nói ông còn chưa biết gì về y thuật của Tần Hoan, mà cho dù Tần Hoan có lợi hại đến đâu thì khi trời cao thật sự muốn đưa Thái hậu đi, Tần Hoan lại có thể làm được gì chứ?
Nghĩ đến đây thì trái tim Tần Thuật tựa như chìm xuống đáy biển, "Nếu thật như vậy... nhà chúng ta chỉ có thể đến thỉnh tội cùng Hoàng..."
Còn chưa nói ra chữ 'thượng' thì Vũ ma ma chạy vọt vào cửa, "Hầu gia! Về rồi! Cửu tiểu thư về rồi!"
"Cái gì?" Hồ thị nghe thấy thế lập tức mừng rỡ, "Về rồi?!"
Vũ ma ma gật đầu, Tần Thuật cũng đứng lên đi ra khỏi cửa, Hồ thị và Tần Triều Vũ đi sát theo sau. Cả ba người đi đến cửa thì nhìn thấy Tần Diễm đang bung dù che tuyết cho Tần Hoan cả người mặc áo choàng trắng. Đáy mắt Tần Thuật sáng lên, trực tiếp đi đến bên cạnh Tần Hoan, còn chưa đợi nàng hành lễ đã hỏi, "Hoan nha đầu, thế nào rồi?"
Tần Hoan nhận ra sự lo lắng của mấy người Tần Thuật, giữa 3 ánh mắt sáng bừng như đuốc của mọi người, Tần Hoan cong môi cười khẽ rồi gật gật đầu.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]