Tần Hoan đang định hỏi cụ thể một chút thì Hồ thị ở đằng trước đã gọi nàng, "Hoan nha đầu mau đến đây, ta thấy cái ngọc bội này rất hợp với con, mau đến đây thử xem nào. Còn có cái vòng ngọc này nữa, ta thấy trên tay con cũng không đeo cái gì cả."
Tần Hoan vội vàng bước đến, nàng khẽ từ chối, "Bình thường con cũng không thích đeo những thứ này, Đại bá mẫu cứ mua cho các tỷ tỷ đi."
"Của con là của con, mấy đứa nó cũng đều có cả rồi, mau, đưa tay ra đây..."
Hồ thị cực kỳ nhiệt tình khiến cho Tần Hoan không có cách nào từ chối nên đành phải chiều lòng bà, thấy thế Hồ thị lại càng hào hứng. Tần Triều Vũ là từ nhỏ đã được ăn mặc tinh tế cho nên hiện tại mấy người Tần Hoan vẫn là thua kém một chút. Bởi vậy Hồ thị liền nắm lấy tay 3 người, cứ thấy cái gì là thử cái đó, đến lúc đi hết con phố thì trên người các nàng đã nhiều hơn không ít đồ tốt. Ban đầu Hồ thị vốn không phát hiện ra điều gì, đi một lúc rồi mới thấy bản thân mệt không thở nổi cho nên mới quay lại đi về hướng xe ngựa của Hầu phủ. Suốt dọc đường này mặc dù Tần Triều Vũ là đi cùng thế nhưng cũng không hề mua gì nhiều lắm, mà sự cao ngạo của nàng chỉ khi đứng trước mặt Hồ thị và Tần Diễm thì mới dịu dàng đi đôi chút. Từ đầu đến cuối, nàng vẫn không hề nói chuyện nhiều với mấy người Tần Hoan.
Quay về Hầu phủ, bữa trưa đã chuẩn bị xong, đoàn người đều đã mệt mỏi rồi, dùng cơm trưa xong thì ai nấy đều quay về viện của mình đi ngủ. Tần Triều Vũ và Tần Diễm cùng nhau dẫn Hồ thị về viện, lúc đi ra nàng mới khẽ hỏi, "Ca ca, lần này Thành vương bị Thánh thượng trừng trị một chút thế nhưng Thái tử Điện hạ lại có vẻ không vui lắm. Hôm qua muội vào cung có nhìn thấy hắn ở chỗ Hoàng hậu, thấy hắn luôn nhăn mặt nhăn mày."
Tần Diễm liền nói, "Vụ án mạng trong kinh thành muội cũng đã biết, Thái tử Điện hạ làm chủ Đông cung, ngoại trừ cùng bàn quốc gia đại sự với Thánh thượng thì những việc xảy ra trong kinh và vùng lân cận cũng thuộc về trách nhiệm của Thái tử Điện hạ. Hiện tại xảy ra án mạng như vậy, Thánh thượng đã trực tiếp giao phó cho Điện hạ, đã qua hơn 1 tháng rồi, lần trước Thánh thượng đã nói muốn Thái tử Điện hạ phải tìm ra hung thủ vào trước Tết."
Tần Triều Vũ chau mày, "Chỉ còn có 4 ngày nữa thôi."
"Đúng vậy, Thái tử Điện hạ hiện tại lo lắng nhất chính là việc này."
Tần Triều Vũ đột nhiên dừng bước, "Ca ca, liệu có biện pháp gì có thể giúp được Điện hạ không?"
Tần Diễm cười khổ, "Khó lắm, ta không có chức quan gì trong triều, phụ thân cũng không phải người trong Hình bộ cho nên nhà chúng ta không tiện nhúng tay vào. Còn nữa, hiện tại bên cạnh Thái tử Điện hạ đã có Trịnh Phủ doãn cùng với Lý Đại nhân, nếu nói về nhân thủ thì thật ra cũng đã đủ rồi."
"Vậy tại sao lâu như vậy mà vẫn chưa phá được án chứ? Phủ doãn nha môn đang làm cái gì vậy?"
"Muội muội, án mạng không phải chỉ đơn giản như vậy đâu, vẫn còn rất nhiều vụ án treo còn chưa được phá giải."
Tần Triều Vũ hơi nhăn mặt, "Thế nhưng cứ chậm trễ mãi thế này thì cũng không phải cách hay, nếu như đến Giao thừa rồi mà vẫn chưa phá án thì chẳng phải Thái tử Điện hạ sẽ bị Thánh thượng trách tội sao?"
Nghe thấy thế thì trong lòng Tần Diễm cũng nặng trĩu.
Vốn dĩ Hầu phủ đã lựa chọn phe Thái tử, sau đó mới là Tần Triều Vũ muốn nhập vào Đông cung, mặc dù Tần Triều Vũ không nói thì hắn cũng muốn tìm ra biện pháp. Nghĩ đến đây người đầu tiên Tần Diễm nhớ đến chính là Tần Hoan, thế nhưng rất nhanh sau đó trên mặt hắn lại có chút bất đắc dĩ. Ngay cả hắn đều không thể nhúng tay vào thì Tần Hoan vừa không quan không chức lại vừa là nữ tử thì chuyện này căn bản cách xa nàng nghìn dặm. Kinh thành là nơi nằm dưới chân Thiên tử, cũng không hề giống với mấy chỗ như Bách Thảo viên.
"Hiện tại muội đừng lo lắng, Phủ doãn Đại nhân và Lý Đại nhân chắc chắn sẽ giúp Thái tử. Chuyện này nếu như Thái tử bị trách tội thì thuộc hạ cũng sẽ không thoát khỏi liên quan. Mà Trịnh Phủ doãn là quan phụ mẫu của dân chúng, cho dù Thánh thượng không hỏi đến thì ông ta cũng phải tận lực thôi."
Tần Triều Vũ thở dài, "Thành vương bên kia vừa mới rơi vào thế yếu, nếu như vụ án này Thái tử mãi không phá được thì chỉ sợ Thành vương cũng sẽ tìm ra được cán chuôi để có thể đả kích Thái tử. Hôm qua... hôm qua muội nghe người trong cung nói, Tố Quý phi đang bị bệnh nhẹ, Hoàng đế ngày nào cũng ở bên đó chăm sóc."
Tần Diễm cười lạnh, "Những thứ này chẳng qua là thủ đoạn tranh sủng của phi tần hậu cung thôi... Thế nhưng đương kim Thánh thượng cũng không phải người dễ lừa gạt như vậy." Nói xong Tần Diễm lại trấn an, "Sắp sang năm mới rồi, vụ án này đã có Trịnh Phủ doãn đi điều tra, dù sao thì chúng ta cũng phải ăn Tết, muội đừng quá lo lắng, mấy hôm nay cứ yên tâm giúp đỡ công việc cho mẫu thân thôi. Bên phía Thái tử Điện hạ hắn ta đương nhiên sẽ tự nghĩ cách, chắc chắn sẽ có thể phá án thôi."
Thấy lông mày Tần Triều Vũ vẫn nhăn chặt thì Tần Diễm lại nói, "Đợi phụ thân quay về ta đi thương lượng với ông ấy một chút."
Lúc này vẻ mặt Tần Triều Vũ mớ khẽ buông lỏng, "Vâng, đa tạ ca ca."
Tần Diễm bật cười, "Đồ ngốc, chúng ta mới là người một nhà, muội cảm tạ ta làm gì?"
Nói xong hắn lại có chút bỡn cợt, "Chẳng lẽ muội đối với Thái tử Điện hạ..."
Tần Triều Vũ hất hàm, "Muội đã nói với ca ca rồi, muội nhất định phải vào Đông cung."
Tần Diễm liền không muốn chọc tức nàng nữa, chỉ vỗ vỗ lên đỉnh đầu Tần Triều Vũ rồi nói, "Biết rồi biết rồi, muội muội của ta trong lòng có chí lớn. Muội yên tâm đi, một khi có tin tức là liền báo cho muội biết."
Tần Triều Vũ gật đầu sau đó mới quay về viện của mình.
Đến những ngày sát Tết, trong lẫn ngoài Hầu phủ đều cực kỳ bận rộn. Tần Triều Vũ đang đợi tin tức của Tần Diễm, ngay cả Tần Hoan cũng đang chờ đợi. Ý tứ của Hồ thị đã rõ ràng, nếu như vụ án kia chưa kết thúc thì chắc chắn sẽ không để mấy người các nàng tùy tiện ra khỏi phủ. Mặc dù là vì muốn tốt cho các nàng thế nhưng lúc nàng ở Cẩm Châu đã ngày nhớ đêm mong rồi, hiện tại đã đến kinh thành rồi thì làm sao có thể kiềm chế được?
Lần này chờ chính là 2 ngày, 2 ngày này hạ nhân của Hầu phủ quét tước bụi bặm, loại bỏ đồ cũ, bắt đầu chuẩn bị cho năm mới. Mà Tần Hoan chỉ gặp được Tần Thuật mỗi đêm đầu tiên mọi người về kinh còn những lúc khác chỉ có thể nhìn thấy được Hồ thị. Tối ngày 28 tháng Chạp, mấy tỷ muội Tần Hoan được gọi đến Nhân Thọ đường dùng cơm, trong mắt Hồ thị có chút mệt mỏi, "Gần đây Đại bá phụ và Tam ca của mấy đứa đều cực kỳ bận rộn cho nên ngay cả ăn cơm chung cũng không có thời gian. Ta cũng bận rộn không ngừng được, hôm nay bọn họ không quay về thì chúng ta cũng cứ ăn cơm thôi, mặc kệ bọn họ. Có điều... mấy đứa cũng đừng cho rằng Đại bá phụ không quan tâm mấy đứa."
Tần Tương vội lên tiếng, "Sao có thể chứ, Đại bá mẫu đối xử với bọn con rất chu đáo cẩn thận, Đại bá phụ phải xử lý chính sự trong triều nên đương nhiên không cần phải lo lắng cho bọn con rồi." Hồ thị nghe thấy thế liền cười mãn nguyện, Tần Tương lại tiếp lời, "Đại bá mẫu bận rộn như vậy, nếu như cần bọn con đến giúp cái gì thì cứ căn dặn."
Hồ thị vốn muốn cự tuyệt thế nhưng lại nghĩ nghĩ rồi nói, "Vũ Nhi và Hoan Nhi thì thôi, con và Sương Nhi có thể giúp ta một tay đó, lúc ở Cẩm Châu có học quản gia chưa?"
Tần Tương gật đầu, "Con có học qua đôi chút từ mẫu thân, có điều Tương Nhi hơi vụng về, cũng không học được bao nhiêu."
Tần Sương thì lại trực tiếp lắc đầu, "Không có..."
Hồ thị cười cười, "Tuổi tác này của các con đúng là nên học quản gia rồi."
Nói như vậy sắc mặt Tần Tương và Tần Sương khẽ biến. Sang năm mới thì 2 người đã đến 18 tuổi rồi, là thời điểm thích hợp để tìm mai mối. 18 tuổi mai mối, xem ngày xong thì 19 tuổi thành thân, nếu như để đến 20 tuổi thì đã hơi chậm trễ rồi.
Tần Sương không biết nghĩ đến cái gì liền cụp mắt xuống, trong lòng nàng nặng nề đôi chút. Tần Tương nghe thấy thế thì đảo đảo mắt, lập tức nói, "Đại bá mẫu nếu muốn bọn con giúp cái gì thì cứ trực tiếp dặn dò là được, vừa đúng lúc Tương Nhi có thể đi theo Đại bá mẫu học hỏi. Trước khi đến đây mẫu thân con đã nói Đại bá mẫu xuất thân vọng tộc, bọn con phải học tập người cho thật tốt mới được."
Mấy lời dễ nghe đương nhiên là lọt lỗ tai, Hồ thị vỗ vỗ bả vai Tần Tương, "Được rồi, hiện tại các con cứ học ăn Tết phải làm gì đi, sáng sớm mai đến viện của ta, ngày kia đã là Giao thừa rồi cho nên ta sẽ dạy các con một ngày."
Tần Tương vội vàng đáp lời, thế nên Tần Sương cũng gật đầu. Hồ thị liền nói mọi người bắt đầu dùng cơm, thế nhưng còn chưa ăn được mấy miếng thì Vũ ma ma đã chạy vọt từ bên ngoài vào, "Phu nhân, lão gia và Thế tử gia đã quay về..."
Hồ thị hơi kinh ngạc, "Ồ, không phải nói là không về à?"
Vũ ma ma lắc đầu, "Không phải, Hầu gia quay về đây cùng với khách, Thế tử cũng đi theo đến thư phòng bên ngoài rồi. Hầu gia bảo phu nhân chuẩn bị trà bánh đưa qua đó, còn dặn phu nhân lấy trà cống phẩm ra."
"Cống phẩm?" Hồ thị vội vàng đứng dậy, nếu phải dùng đến trà cống phẩm thì nhất định người đến là khách quý rồi.
"Mấy đứa ăn trước đi, đợi lát nữa ta quay lại."
Hồ thị nói xong liền vội vã rời đi, sau đó dẫn theo người bê trà bánh ra thư phòng bên ngoài.
Vừa đến cửa thư phòng thì đã nhìn thấy Ngô Dạng canh giữ bên ngoài, nhìn thấy Hồ thị đến thì ông lập tức tiến lên phía trước, "Bái kiến phu nhân."
Hồ thị hất hất cằm chỉ vào bên trong thư phòng, "Ai ở trong thế?"
Ngô Dạng trả lời, "Là Trịnh Phủ doãn và Đại Lý Tự khanh Lý Đại nhân."
Một người là tòng Tam phẩm, còn một người là chính Tam phẩm, Hồ thị gật đầu, giao trà bánh xong rồi mới xoay người bước đi.
Ngô Dạng dẫn người vào trong viện, đưa trà bánh vào trong thư phòng.
Bên trong phòng, Trịnh Bạch Thạch tức giận nói, "Hôm nay lâm triều đã có vài người nhắc đến vụ án này, đám người đó cực kỳ kích động, đều có ý chất vấn ta. Chất vấn ta chẳng phải cũng chính là chất vấn Thái tử hay sao? Ngay lúc đó sắc mặt Thánh thượng cũng không phải tốt lắm, nếu như tìm ra manh mối mấu chốt gì thì cũng không sao, hiện tại tình huống chính là nửa điểm manh mối cũng chẳng có."
Lý Mục Vân ở bên cạnh vẻ mặt cũng tối sầm, "Mục đích của bọn họ rất rõ ràng, nhìn thấy Thánh thượng cho Thái tử Điện hạ thời gian không nhiều lắm cho nên mới dần dần khơi mào khiến cho Thánh thượng tức giận. Khi đến thời gian hạn định rồi thì Thánh thượng giận dữ cũng là chuyện đương nhiên thôi."
Tần Thuật chau mày, "Vụ án này khó khăn đến vậy sao? Lý Đại nhân cũng không có cách nào à?"
Lý Mục Vân cười khổ, "Đã nhiều ngày nay ta và Trịnh Phủ doãn cùng nhau điều tra rất nhiều, thế nhưng vẫn chưa tìm ra cái gì rõ ràng." Nói xong lại tiếp lời, "Ta ở trong Đại Lý Tự nhiều năm rồi, nói thật thì đích thân ta chủ quản tra xét án tử rất ít, đa phần đều là..."
Nói đến đây lời nói của Lý Mục Vân liền dừng lại, Tần Thuật và Trịnh Bạch Thạch cũng khẽ biến sắc mặt.
Lý Mục Vân ho nhẹ một tiếng rồi ngồi thẳng người, "Đáng tiếc cuối cùng ông ta lại đi sai đường, nếu như có ông ta ở đây thì vụ án này có thể dễ dàng hơn một chút."
Trịnh Bạch Thạch nhìn một vòng quanh 4 người rồi liếc mắt về phía Tần Diễm một cái, "Đều là người quen cả, cũng không cần phải che đậy. Ta cũng đang nghĩ rằng nếu còn ông ta ở đây thì ta cũng không đến mức khổ sở như vậy. Luận về tra xét cẩn thận tỉ mỉ, ta chưa từng thấy ai lợi hại hơn ông ta. Bọn ta đều tra xét theo dạng tung lưới, thế nhưng ông ta có vẻ như còn có tài năng thiên phú, lợi hại hơn người khác rất nhiều, có thể chú ý đến được những điều mà người bình thường không thể tưởng tượng đến."
Tần Thuật nheo mắt suy nghĩ giây lát, "Nói những điều này cũng vô dụng, cũng không biết tại sao mà ông ta..." Nói xong Tần Thuật lại âm thầm lướt nhìn Lý Mục Vân một cái rồi mới tiếp tục, "Thật sự không được thì phải nghĩ đến tìm một người thế tội để phá vỡ cục diện này đi."
Lý Mục Vân chay mày, "Hầu gia, chuyện này sợ là không thể..."
Trịnh Bạch Thạch cũng lên tiếng, "Phải đó, Hầu gia, chiêu này mặc dù có thể nhất thời giải quyết khó khăn, thế nhưng nếu như bị Thành vương phát hiện ra thì ngược lại càng khiến cho Thái tử Điện hạ rơi vào tình thế nguy hiểm..."
Tần Thuật cười khổ, "Ta đây cũng vì chẳng còn cách nào khác, ai bảo các ngươi không điều tra ra cái gì."
Vừa dứt lời thì Trịnh Bạch Thạch và Lý Mục Vân cũng cực kỳ khổ sở cùng bất đắc dĩ. Tần Diễm vốn đứng bên cạnh yên lặng thấy thế liền đột nhiên cất lời, "Hai vị Đại nhân, phụ thân, con có một biện pháp có thể hóa giải được tình hình."
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]