Chương 164: Người chết trong hồ sen (2)
Ở đây tối đến mức giơ tay lên cũng không thấy được ngón, trong phòng lại càng tối hơn. Yến Ly không thể nào tưởng tượng được một vị cô nương làm thế nào để sống được một mình ở nơi như thế này.
"Bên trong này ngay cả một ngọn đèn còn không có, vậy mà các ngươi nhẫn tâm để nàng ấy ở đây sao?"
Bàng Phụ Lương cười khổ, "Cũng không phải tại hạ độc ác, thật sự là do Gia Vận thích trốn vào mấy chỗ tăm tối, ngay cả vào ban ngày thì con bé cũng sẽ không bao giờ ra cửa..."
Yến Ly càng nhăn chặt mày, trong thiên hạ làm sao lại có thể có loại bệnh như vậy được?
Bàng Phụ Lương nói xong lại cụp mắt xuống, đau xót nói, "Đều là chuyện nhà của tại hạ, khiến cho Điện hạ chê cười rồi."
Đây đúng thật là chuyện nhà của Bạch Phong, Yến Trì chau mày, "Nếu là việc nhà của Bàng lão gia, chúng ta liền không tiện quản nhiều rồi."
Nói xong hắn nhìn sang phía Uông Hoài Vũ, "Lại đi xem chỗ khác đi..."
Uông Hoài Vũ lên tiếng, xoay người đi theo sau Yến Trì, Yến Ly thấy thế cũng đi theo. Bàng Phụ Lương đứng tại chỗ một lúc lâu sau đó nhìn vào khoảng sân tối đen như mực rồi căn dặn Bàng Hữu Đức, "Khóa cửa lại."
...
"Thất ca, ngươi không thấy kỳ lạ sao?" Yến Ly bước nhanh đuổi theo Yến Trì, thấy Uông Hoài Vũ dẫn theo nha sai đi tiếp đến một viện khác thì liên tục hỏi Yến Trì.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-sung-ngo-tac-y-phi/3746566/chuong-164-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.