Chương 133: Kẻ trộm mất tích (1)
"Sao... Sao có thể nhiều như vậy..."
Sắc mặt Phục Linh trắng bệch, Tần Sương ở bên cạnh ói đến mức mật xanh mật vàng đều phun ra. Tần Hoan nhìn con mèo đen đang nhe nanh kia sau đó lại nhìn xác mèo nằm la liệt đầy đất thì chau mày lại. Chốc lát sau nàng mới tiến lên trước 2 bước.
Mùi hôi thối nồng nặc hòa trộn trong cái lạnh của gió đông thổi đến lên trên người Tần Hoan, nàng siết chặt áo choàng sau đó tiến đến gần quan sát xác mèo vứt đầy trên đất. Xác mèo có mới có cũ, xác nào mới thì máu vẫn còn đang chảy lênh láng, còn cũ thì đã mục rữa biến sắc. Tần Hoan chỉ đến nhìn mấy xác mới kia, vừa nhìn đã phát hiện ra miệng vết thương trên thân mèo cực kỳ ngay ngắn, trông cứ như vết cắt...
Vẻ mặt Tần Hoan hơi tối xuống, vừa nhìn lại thì thấy một xác mèo mới nhất bị mổ bụng, mơ hồ có thể thấy được ngũ tạng ẩn hiện bên trong. Mà những con mèo này cũng không biết bị bắt đến từ chỗ nào, máu thịt trộn chung cùng với nội tạng khiến cho cảnh tượng trước mặt cực kỳ ghê tởm.
"Tiểu thư, sao lại thế này, ở đây ít nhất phải có tầm chục cái xác mèo..."
Phục Linh tiến lên thật sự muốn lôi Tần Hoan đi, còn bên này Tần Sương nôn đến mức chân tay run rẩy, nôn xong liền kéo Vãn Tình và Tú Vân lảo đảo đi về hướng con đường nhỏ ban nãy. Vãn Tình đau lòng đỡ lấy Tần Sương,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-sung-ngo-tac-y-phi/3746393/chuong-133.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.