Chương 131: Bạch Phi Yên (2)
Tần Hoan thở dài, cố ép bản thân mình phải bình ổn xuống, cứ như vậy mãi một lúc sau thì nàng mới ngủ thiếp đi, đến lúc tỉnh lại thì trời vẫn còn tối âm u chứ chưa sáng hẳn.
Tần Hoan cảm thấy có chút mệt mỏi, lại nằm thêm một lúc nữa mới mở mắt ra rồi lẳng lặng nghe ngóng. Gian phòng bên ngoài có vẻ như hoàn toàn yên lặng, khiến cho Tần Hoan đột nhiên chấn động, nàng ngay lập tức ngồi dậy mặc y phục vào. Khi chạy đến mở cửa sổ ra thì thấy bên ngoài tuyết phủ trắng xóa như một lớp bông xốp mềm trên bậc thềm, đêm qua tuyết còn rơi dày đặc thế nhưng hiện giờ đã ngừng lại rồi.
Ngoài sân hôm qua vừa mới quét dọn sạch sẽ thì hôm nay đã bị bao phủ bởi một lớp tuyết dày, khắp trong viện nào là ngọn cây, giàn hoa, nóc nhà hay mái cong thì đều bị bao phủ bởi một tầng tuyết trắng tinh không tỳ vết. Mặc dù ánh mặt trời vẫn còn chưa ló dạng thế nhưng tâm tình Tần Hoan lại cực kỳ vui vẻ, tuyết ngừng rơi là quá tốt rồi, đợi hôm nay tuyết tan đi rồi thì có lẽ ngày mai đã có thể xuất phát được rồi!
Tần Hoan vui mừng trong lòng khiến cho cả người đều sảng khoái hẳn lên, sự lười biếng trên người cũng tiêu biến đi hoàn toàn. Khi nàng quay người lại thì thấy Phục Linh và Vãn Hạnh vẫn còn đang ngủ rất ngon trên sập. Tần Hoan thở dài, mấy người hầu nô các nàng lúc ở nhà trọ Trường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-sung-ngo-tac-y-phi/3746386/chuong-131-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.