Chương 129: Tôn thần y (1)
Tôn Mộ Khanh không sao có thể ngờ được là lại có thể gặp lại Tần Hoan ở chỗ này. Trong mắt hắn tràn ngập vui sướng, quên luôn cả lúc này hắn vẫn đang bị người ta vặn tay ra đằng sau, "Tần cô nương! Sao lại là cô nương?"
Hắn vừa lên tiếng, đừng nói là Tần Hoan mà ngay cả Tần Diễm và đám người Tần Sương cũng đều sửng sốt.
Tần Hoan chau mày, Tần Diễm phản ứng cực kỳ nhanh, "Cửu muội muội, muội có quen biết người này không?"
Tần Hoan nhìn Tôn Mộ Khanh, cảm xúc trong lòng cũng hơi phức tạp, nàng gật gật đầu rồi nói, "Quen biết, lúc ở Cẩm Châu cũng có duyên gặp mặt vài lần. Hắn còn giúp xem bệnh cho Tam thúc, hắn không phải người xấu."
Ý trong lời này của nàng Tần Diễm hiểu, hắn nhìn về mấy thị vệ rồi gật gật đầu.
Tôn Mộ Khanh ngay lập tức được thả ra, hắn đứng thẳng người lên, cũng không giận chuyện bản thân bị khống chế mà chỉ nhìn Tần Hoan sau đó lại nhìn sang Tần Diễm, "Hóa ra là ca ca của Tần cô nương..."
Tần Diễm nhìn Tôn Mộ Khanh, "Các hạ nếu đã là người mà Cửu muội muội quen biết thì vừa rồi ra đã đắc tội rồi."
Dù sao thì Tần Diễm cũng là người tâm tư linh hoạt, hắn chuyển thái độ ngay lập tức. Tôn Mộ Khanh lại cười ngơ ngác, "Không việc gì không việc gì, không đánh không quen biết, vừa rồi tại hạ lỗ mãng rồi."
Nói xong Tôn Mộ Khanh chắp tay cúi đầu về phía
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-sung-ngo-tac-y-phi/3746379/chuong-129.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.