Chương 129: Tôn thần y (2)
Nàng ngồi bật dậy xong mới nhìn đến giường ở cách đó không xa, Tần Tương vẫn còn đang ngủ còn Vãn Hà và Tú Chi đã đứng bên cạnh. Chỉ có Tần Sương ở bên cạnh là không thấy bóng người đâu, Vãn Hạnh thấy thế thì vội vàng bước đến, "Tiểu thư?"
Tần Hoan nhìn thoáng qua ngoài cửa sổ, trong lòng lại trầm xuống, "Chẳng phải nói bình minh là phải lên đường sao?"
Vãn Hạnh cụp mắt sau đó mới khẽ nói, "Đêm qua tuyết rơi dày quá, nửa canh giờ trước Thế tử đã phái người ra ngoài nhìn, nói ngoài đường tuyết đọng quá dầy nên xe ngựa không thể đi được."
Tần Hoan nghe thấy câu này thì nhíu chặt mày lại.
Nàng rất nhanh đã mặc xong y phục, Vãn Hạnh lại cầm một bộ áo choàng dày màu xanh đen đến mặc lên người nàng. Đây là áo choàng dày nhất mà Tần Hoan chuẩn bị được, trên cổ áo còn có một vòng lông hồ ly trắng. Khuôn mặt nhỏ nhắn của Tần Hoan bị vòng lông kia bao quanh càng làm tôn lên nhan sắc mắt ngọc mày ngài của nàng. Vãn Hạnh ngẩn ngơ nhìn Tần Hoan, một lát sau mới hoàn hồn rồi đi cùng nàng ra ngoài.
Vừa ra khỏi cửa, Tần Hoan liền thấy được Tần Sương đang nghịch tuyết ở ngay chỗ hành lang gấp khúc. Tiếng mở cửa làm kinh động đến Tần Sương, nàng ta quay đầu lại nói, "Ngươi qua đây! Hôm nay không đi được rồi, ngươi mau tới đây đi, chúng ta cùng nặn người tuyết!"
Tần Hoan nhìn Tần Sương vẫn sinh long hoạt hổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-sung-ngo-tac-y-phi/3746380/chuong-129-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.