Hành động đi, cô nhắc nhở bản thân. Cô cần phải làm cho anh tin cô. Đó mới là quan trọng.
"Tôi nghe nói hôm nay anh đi xem mắt." Cô nói, nhìn sự e ngại hiện lên trên khuôn mặt anh, hay đó là sự bối rối và do dự?
Ánh mắt Trịnh Thừa Hạo rời khỏi ánh mắt của cô, hai người họ đứng im lặng. Lý Diệu Linh tự hỏi trong một phút liệu đó có phải là một cuộc hẹn nghiêm túc hay không, liệu cô có nên cảm thấy khó xử thay vì tập trung vào mục đích của mình khi ở đây hay không.
"Phải." Câu trả lời vô cùng ngắn gọn. Ánh mắt anh đáp xuống cô nhanh chóng rồi quay mặt đi. Lý Diệu Linh cảm thấy gần như kỳ lạ trong một giây nhưng cô bỏ qua nó. "Được rồi, tôi phải đi. Gặp lại cô vào lần sau. Chúc cô vui vẻ bên cạnh Minh Long."
Anh xoay lưng trong khi cô tiếp thu sự thật răng rõ ràng. anh biết Ôn Minh Long đã mời cô đi chơi. Vội vàng lên tiếng, cô hỏi. "Anh nhất định phải đi sao?"
Bước chân của Trịnh Thừa Hạo ngay lập tức dừng lại nhưng anh không quay đầu lại, đi vòng qua anh, Lý Diệu Linh bước đến trước mặt anh. Nhìn vào mặt anh, cô cảm thấy một làn sóng tội lỗi và cảnh giác tràn ngập. Trong thâm tâm cô biết mình thậm chí không có một chút tình cảm nào dành cho anh. Cô có thể không bao giờ yêu anh, nhưng anh có thể cho cô cuộc sống mà cô muốn, là số tài sản kếch xù của Trịnh gia mà cô mong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-ru-nguoi-thua-ke/3437810/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.