Bây giờ, anh sống trong sự kiểm soát dưới mệnh lệnh của người cha nằm liệt giường. Tốt nghiệp xong phải tiếp quản công ty là định mệnh của anh. Nếu ba anh nói kết hôn, anh sẽ phải kết hôn. Nếu ông muốn anh quỳ xuống, anh sẽ phải quỳ xuống. 
Sẽ không có nhiều thời gian kể từ bây giờ khi anh không còn có thể làm những gì anh muốn. Điều đó cũng có nghĩa là đi chơi với Ôn Minh Long đến tận đêm khuya. Nếu anh có thể khước từ buổi hẹn đi xem mắt vào thứ bảy thì tốt quá. 
Đó là suy nghĩ cho đến khi anh bước vào phòng karaoke, nhìn thấy cánh tay của Ôn Minh Long khóa chặt quanh eo Lý Diệu Linh như một người bạn trai bảo vệ bạn gái mình. Mặc. dù sự chú ý của anh đã bị các bạn cùng lớp chào hỏi nhưng cả hai người kia vẫn tập trung hát hò. Thật là khó chịu. 
Trong một thời gian ngắn, anh ngồi đó với âm nhạc réo rät, lắng nghe giọng hát bùng nổ thảm khốc của Ôn Minh Long vang lên bên tai. Giọng hát của Lý Diệu Linh mượt mà lướt qua tai anh như những con sóng nhẹ nhàng vỗ vào bờ. 
Tối nay anh không ngờ sẽ nhìn thấy cô ở đây, đặc biệt là cùng với Ôn Minh Long. Một điều gì đó vụn vỡ trong tim anh với những suy nghĩ về sự cảnh giác. Những cảm xúc này là những điều anh không nên trải qua. Không hướng về một người bạn như Ôn Minh Long. 
"Tôi quên mất tôi còn có việc phải làm ở nhà." Anh nói dối và bào 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-ru-nguoi-thua-ke/3437809/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.