Từ sau hôm được tá túc tại nhà của Nhậm Hi Văn, Cao Lãng dường như không còn yêu thích căn nhà thân thuộc của bản thân nữa. Hắn chỉ muốn dẹp căn biệt thư to lớn này chỉ để chuyển đến một căn hộ chung cư bé nhỏ nhưng lại cực kì ấm áp kia. Thế là hắn quyết định mặt dày chạy đến gõ cửa xin ở nhờ vài hôm tại nhà Nhậm Hi Văn.
Tất nhiên người phụ nữ đó vô cùng ngạo mạn và cứng đầu, vừa nghe hắn xin câu ở nhờ thì lại nhất quyết không đồng ý. Nam nữ thụ thụ bất thân, Nhậm Hi Văn không đồng tình cũng là lẽ đúng nhưng Cao Lãng lại chỉ muốn được ở cạnh Nhậm Hi Văn mà thôi. Cao Lãng đứng ngoài cửa cả buổi trời còn đưa ra dủ lời nói để uy hiếp, nếu cô không cho hắn vào thì cả đời này cũng đừng mong gặp mặt hắn nữa, hắn sẽ hoàn toàn biến mất khỏi cuộc sống của cô
Nhậm Hi Văn cũng xem như là không đành lòng, cuối cùng hắn được đặc ân cho phép ở lại nhưng với điều kiện chỉ được ngủ trên sofa.
Ngủ trên sofa sao? Hắn tất nhiên không muốn rồi, vừa lạnh lẽo lại vừa cô đơn. Tuy vậy vẫn phải gật đầu xem như tạm chấp nhận.
Buổi tối, đợi khi Nhậm Hi Văn thật sự đã ngủ rồi hắn mới dám lẻn vào trong mà ôm em ấy một giấc, đến gần sáng lại lủi thủi ra ngoài sofa nằm.
Cuộc sống như vậy nhưng vẫn khiến hắn vui vẻ hơn ngày thường.
Buổi sáng theo thường lệ hắn sẽ chở Nhậm Hi Văn đến trường, buổi trưa tranh thủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-ru-anh-re-ac-ma/101974/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.