Tiểu Vũ xuống được du thuyền cũng chứng kiến đúng cảnh tượng ba ba theo ma ma nhảy xuống biến, thằng bé dù thế nào cũng là một đứa trẻ, chứng kiến cảnh tượng như thế thì gào lên khóc thê lương.
"Ba ba... mommy..."
Lâm Vi và Cảnh phu nhân vạn nhất không ngờ Cảnh Diệc Ngôn sẽ liều mình nhảy xuống theo Lạc Y Tuyết.
Tại sao hắn có thể quay lại đây trong thời gian ngắn như vậy chứ? Trừ phi Cảnh Diệc Ngôn đã nghi ngờ và tự chừa đường lui cho bản thân.
Con người hắn trước giờ ổn trọng, làm việc cẩn thận, bề ngoài vô hại nhưng tuyệt đối không đặt lòng tin lên bất cứ ai. Chỉ là không ngờ, ngay cả Cảnh phu nhân bà đây là mẹ ruột của hắn thì cũng không được tin tưởng như vậy.
Tiểu Vũ nhìn bóng nước phẳng lặng, xanh biếc nhưng ba mẹ của nó mãi không thấy nữa. Nước mắt của thằng bé lại lăn dài ra, phẫn hận ngập tràn trong đáy mắt.
"Con ghét tất cả các người!"
Lâm Vi đỡ Cảnh phu nhân cũng không ngờ cớ sự lại đi đến nông nổi này. Thật ra Cảnh Diệc Ngôn đã biết được bao nhiêu?
Tại sao cô ta cảm thấy chuyện này không hề đơn giản như những gì cô ta dự liệu, hoặc chính là cô ta đã tự biến mình thành một trong cờ mà Cảnh Diệc Ngôn từ lâu đã nắm trong lòng bàn tay.
Nghĩ đến trường hợp này lòng của Lâm Vi liền lộp bộp mấy tiếng, khủng hoảng lan tràn.
Cảnh phu nhân dẫu sau bị thương cũng không quá nghiêm trọng, nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-2-tong-tai-tuyet-ai-tinh-the/1945321/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.