Cảnh phu nhân tin Lâm Vi không dám nói dối, bà giận đến run người, trước đây vì biết rõ Lạc Y Tuyết sẽ không manh động khi bà nhắc đến ba mẹ của cô nên rất an tâm mà bỏ qua họ, cứ nghĩ chỉ cần dọa nạt cô đã đủ rồi, thật không ngờ vì sự lơ là này đã để con trai dễ dàng qua mặt.
Phỗng chừng nó đã biết tất cả, thời gian qua chỉ đang giả vờ đóng kịch, chờ cơ hội lật ngược ván cờ.
"Cái thằng chết tiệt, không biết ăn trúng bùa mê thuốc lú gì nữa." Cảnh phu nhân quát lên, lạnh lùng nhìn về phía Lạc Y Tuyết. "Cô cũng giỏi lắm, có thể khiến con trai tôi hết lần này đến lần khác chống đối tôi. Năm năm trước dám từ bỏ gia tộc chỉ vì cô, năm năm sau dù tôi đã khiến nó phải hận cô đến tận xương tủy thì nó vẫn yêu thương cô. Lạc Y Tuyết, sao trên đời lại có loại phụ nữ như cô chứ?"
Lâm Vi đắc ý bước lên, ủy khuất nhìn Cảnh phu nhân.
"Bác gái, đêm dài lắm mộng, chúng ta ở đây để Diệc Ngôn đuổi kịp sẽ không hay. Mau xử lý Lạc Y Tuyết rồi trở về thôi, sức khỏe của người gần đây cũng không được tốt mà!"
Cảnh phu nhân gật gật đầu, lập tức căn dặn vệ sĩ đi theo: "Đưa cô ta rời khỏi đây, không thể để cô ta gặp Diệc Ngôn nói bậy!"
Lạc Y Tuyết sau khi biết Cảnh Diệc Ngôn vẫn đối xử tốt với ba mẹ mình thì hiểu ngay hành động quái gỡ vừa gần vừa xa của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-2-tong-tai-tuyet-ai-tinh-the/1945322/chuong-36.html