Studio áo cưới.
"Lạc Y Tuyết, cô thấy không, Diệc Ngôn bây giờ đối với hôn lễ sắp tới của chúng tôi không còn phản đối nữa, chắc cô cũng hiểu ý tứ của anh ấy là gì?" Lâm Vi vừa nói vừa cầm áo cưới vui vẻ ướm lên người.
Lạc Y Tuyết đứng bên cạnh cô ta ánh mắt không tự chủ nhìn về phía phòng thay đồ mà Cảnh Diệc Ngôn lúc nãy bước vào.
Rõ ràng như vậy sao cô có thể không thấy chứ, dù biết hắn vô tội khi bị người khác giấu đi sự thật nhưng lòng cô thể thể không oán, không đau.
Lâm Vi nhìn thần sắc của cô kém như vậy cũng biết mình đã thắng thế, không ngại nói thêm: "Cho dù cô dùng trăm phương ngàn kế dụ dỗ anh ấy thì anh ấy cũng chỉ nhất thời mê luyến. So với hiện tại cô chỉ là thế thân của chính mình trong quá khứ, cô nên sớm tỉnh lại đi!"
"Lâm Vi, cô nghĩ nhiều rồi." Đây đã là giới hạ cuối cùng của cô rồi, từng nghĩ rằng sẽ dễ dàng vượt qua ba ngày này rồi sau đó sẽ không bao giờ đau nữa, nhưng cô đã sai lầm, tâm tư của cô vẫn rất để ý đến Cảnh Diệc Ngôn, dù cô đã cố gắng không như vậy.
"Vậy sao? Nghe không nổi à, chỉ có vậy đã không chịu nổi thì lát nữa làm sao có cầm nổi tà váy để tôi chụp hình đây?" Lâm Vi tiếp tục chăm chọc.
Lúc này Cảnh Diệc Ngôn đã thay xong lễ phục, một thân áo trắng bước ra, đẹp trai đến mức nhân viên nữ ở studio suýt không nhịn được nhỏ nước dãi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-2-tong-tai-tuyet-ai-tinh-the/150599/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.