Tầng trệt khách sạn.
Lâm Vi cùng Cảnh Diệc Ngôn ăn sáng không mấy yên ổn, chốc chốc lại nhìn về phía hắn vẫn đang ung dung cắt thức ăn.
"Diệc Ngôn, lúc nãy em xuống tại sao không thấy anh vậy?"
"Không cẩn thẩn làm đổ cà phê nên đi toilet rửa tay." Hắn qua loa trả lời.
Biết Lâm Vi không mấy tin tưởng nhưng hắn không có ý giải thích thêm, ngược lại hỏi cô ta một câu: "Tối qua vì sao em không xuống ăn tối, bận chuyện gì sao?"
Nhắc tới việc tối qua Lâm Vi à một tiếng, có hơi khó xử.
"Sao vậy?" Cảnh Diệc Ngôn hơi ngẩn lên, có vẻ quan tâm.
Nghĩ đến nội bộ công ty đột nhiên gặp vấn đề Lâm Vi có phần dè dặt, nếu chuyện này trở nên nghiêm trọng thì họ Lâm sẽ đối mặt với rất nhiều chuyện, trong đó có việc liên hôn với Cảnh thị.
Cảnh phu nhân trước giờ đối xử tốt với cô ta chẳng qua là vì cô ta được họ Lâm đứng đằng sau hậu thuận, ngộ nhỡ chỗ dựa này lung lay thì chưa chắc bà sẽ không trở mặt.
Huống hồ gì, rắc rối lần này có dính dáng rất nhiều đến vấn đề pháp luật cô ta càng không thể mở miệng cầu xin giúp đỡ.
"Em làm sao thế, có chuyện gì khó nói sao?"
"À, không có gì." Lâm Vi lắc đầu, gượng cười: "Công ty có vài rắc rối nhỏ nhưng được ba em giải quyết xong rồi."
Cảnh Diệc Ngôn gật gật đầu xem như đã hiểu, không hỏi sâu thêm, ngược lại chậm rãi cầm điện thoại lên, ấn gọi: "Lạc Y Tuyết, đem tài liệu xuống đây."
"Diệc Ngôn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-2-tong-tai-tuyet-ai-tinh-the/150598/chuong-31.html