Lạc Y Tuyết kinh hãi đến mức hồn vía lên mây, chỉ biết đôi mắt của Lâm Vi đầy phẫn nộ bắn về phía mình, chỉ có là Cảnh Diệc Ngôn bình thản quay lại nhìn cô ta, không nhanh không chậm hỏi'
"Sao vậy? Thay xong rồi à?"
"Diệc Ngôn, hai người đang làm gì vậy?" Lâm Vi giọng đầy chất vấn đi về phía hắn và Lạc Y Tuyết.
"Làm gì chứ? Tôi nhờ thư ký Lạc đang chọn áo cưới giúp em, vóc dáng hai người coi như tương tự nhau nên nhờ cô ấy ướm thử. Vậy em đang nghĩ tôi làm gì?" Cảnh Diệc Ngôn ngược lại hỏi vặn Lâm Vi làm cô ta á khẩu. Cô ta chỉ thấy hắn cúi đầu tư thế rất giống đang hôn Lạc Y Tuyết nhưng không có bằng chứng nào cả.
Sau cùng cô ta cũng không dám trở mặt, hạ giọng hỏi: "Vậy anh đã chọn được cái nào chưa?" Hết lời lại liếc nhìn chiếc áo cưới Lạc Y Tuyết cầm trên tay, cô ta liền giật lấy. "Cái này đẹp quá, em thử được không?"
"Ừ, tôi cũng định đưa nó cho em." Cảnh Diệc Ngôn nói rồi lại quay sang nhìn Lạc Y Tuyết, "Cảm ơn, cũng nhờ thư ký Lạc mà cô ấy mới chọn được chiếc áo cưới phù hợp như vậy."
Lạc Y Tuyết hoàn toàn tuyệt vọng.
Thế nên hành động vừa rồi của hắn, lời khen ngợi tấm tắc, ánh mắt nghiêm túc lựa chọn không phải dành cho cô mà là cho Lâm Vi? Chẳng qua cô chỉ là cái giá treo đồ, được thử vào nhưng mãi mãi không thể nào trở thành của riêng mình được.
Lâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-2-tong-tai-tuyet-ai-tinh-the/1945325/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.