Editor: Nha Đam
Quần chúng đang ăn dưa bên dưới nhìn thấy thông báo của cô.
Khu vực bình luận lại bùng nổ trong tích tắc.
"Tôi không chịu được nữa! Ngọt ngào quá !!!"
"Á huhu ... Tại sao tình yêu ngọt ngào đều thuộc về người khác? Ngay cả ngài Tổng thống cũng thoát kiếp FA rồi."
"Chúc hai người mãi bền lâu!"
"99"
"99+"
...
Phong Thiển đọc một loạt bình luận.
Người phía sau lại bắt đầu dính đến đây.
"Thiển Thiển không còn nhỏ nữa rồi."
Ngôn Sanh thì thầm.
"Đúng vậy."
Phong Thiển nhàn nhạt đáp lại, và tiếp tục lướt bình luận.
Một giây tiếp theo, điện thoại đã bị Ngôn Sanh cướp đi.
Sau đó, đã bị người nào đó ôm vào trong ngực.
"Thiển Ngoan, ngủ với anh."
"Một lát nhé."
...
【Đinh Đồng ~ Chúc mừng ký chủ hoàn thành nhiệm vụ chi nhát. 】
...
Nhà họ Ngôn.
Ngôn Sanh mang Phong Thiển trở về nơi này.
Dù thế nào đi nữa, cũng phải mang cô trở về gặp cha mình.
Ngài Tổng thống nhìn nơi này với ánh mắt lạnh lùng.
Lúc trước.
Mỗi lần quay lại đây, trong mắt anh chỉ có sự lạnh lẽo.
Bây giờ, mang cô đến đây.
Đột nhiên cảm thấy mọi thứ đều ổn.
Cũng không, khó chịu nữa.
Cha Ngôn tiếp đón Phong Thiển một cách nồng nhiệt.
So với tưởng tượng của ông cô còn ngoan ngoãn hiểu chuyện hơn.
Lại rất lễ phép.
Ban đầu, chỉ để Ngôn Sanh gặp đối phương để vun đắp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-2-mau-xuyen-dien-ha-nha-ta-co-chut-ngoan/4060949/chuong-296.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.