Editor: Nha Đam
Về sau.
Anh biết toàn bộ câu chuyện.
Nói một cách chính xác, cái chết của mẹ Ngôn không thể đổ lỗi cho cha Ngôn.
Chỉ là ...
Ông để bà ấy một mình trong bệnh viện mà bản thân lại đi tranh cử tổng thống.
Đây chính là điểm chết trong trái tim của Ngôn Sanh.
Cũng là lý do thực sự khiến anh lạnh nhạt với cha Ngôn.
Mười mấy năm.
Ngôn Sanh cũng đã quen với sự lạnh nhạt nên anh theo thói quen rời khỏi nhà họ Ngôn.
Có lẽ, trong mắt Ngôn Sanh, điều đúng đắn nhất mà cha Ngôn từng làm là giúp anh làm quen Thiển Thiển.
Thiển Thiển của anh.
Anh sẽ dùng mạng sống của mình để bảo vệ cô.
Còn những người khác không quan trọng.
"A Sanh, con... Vẫn không buông bỏ được sao? Vẫn còn hận cha à?"
Ngôn Sanh nhàn nhạt nói: "Tôi chỉ không thể hiểu được tại sao ngay từ đầu ông lại để mẹ tôi một mình trong bệnh viện."
Vị trí Tổng thống có thực sự quan trọng như vậy sao?
Trớ trêu hơn, cha Ngôn lại thua cuộc trong cuộc bầu cử.
Vì vậy, Ngôn Sanh lựa chọn làm tổng thống, cũng một phần do cha Ngôn.
Cha Ngôn im lặng.
Lúc trước, ông quả thực rất ích kỷ.
Bây giờ, ông cũng đã hối hận.
Vì không thể gặp vợ lần cuối.
Vì vậy, bao nhiêu năm nay, ông vẫn luôn sống trong sự áy náy.
Chỉ muốn bù đắp nó bằng cách chăm sóc Ngôn Sanh thật tốt.
Ngay cả khi trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-2-mau-xuyen-dien-ha-nha-ta-co-chut-ngoan/4060950/chuong-297.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.