Editor: Nha Đam
Bình tĩnh và thanh cao.
Nhìn thấy cô đặt đũa xuống, Ngôn Sanh ngừng ăn động tác mì, ngước mắt lên nhìn cô.
Nhẹ nhàng hỏi: "Em ăn no rồi sao?"
Đôi mắt màu hổ phách của Ngài Tổng thống cực kỳ bình tĩnh, sau đó anh nói tiếp: "Nếu chưa no thì em có thể ăn luôn bát mì này của anh nè."
Phong Thiển chớp chớp mắt, nhìn Ngài Tổng thống trước mặt, lại yên lặng sờ bụng.
Cô lắc đầu: "Em ... Em no rồi."
Ngôn Sanh dừng lại.
Hàng mi xinh đẹp khẽ rũ xuống, che đi tia sáng trong đôi mắt màu hổ phách.
Ngài Tổng thống lại cầm đũa lên, giọng nói nhẹ nhàng: "Ừm."
Sau đó...
Từ từ ăn hết phần mì còn lại trong bát.
Động tác vẫn tao nhã như mọi khi.
Phong Thiển yên lặng nhìn.
Ăn xong bữa tối.
Ngôn Sanh đứng dậy, từ từ xếp đống bát đĩa và đũa vào nhau , sau đó đi về phía phòng bếp.
Phong Thiển chớp mắt.
Ngài Tổng thống cũng sẽ tự mình làm việc nhà à ...
Đôi mắt xinh đẹp của cô xoay chuyển, nhẹ nhàng nói: "Anh có cần em giúp không?"
Phong Thiển cảm thấy.
Đối phương tự nấu ăn bởi vì cô làm lãng phí thời gian, bây giờ lại còn tự mình đi rửa bát.
Cô lại không phải làm bất cứ cái gì.
Điều này không khỏi khiến trong lòng Phong Thiển có chút băn khoăn.
Người đàn ông nghe thấy giọng nói của cô không khỏi dừng lại.
Một lúc sau.
Anh nhẹ nhàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-2-mau-xuyen-dien-ha-nha-ta-co-chut-ngoan/4060931/chuong-278.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.