Editor : Nha Đam
Ngôn Sanh tùy ý chọn một bộ phim.
Phong Thiển nhìn vào cái tên.
Buổi trưa.
Nhìn cái tên cũng không nhìn ra thể loại gì.
Chỉ nghe thấy người nọ ở bên cạnh nói: "Hình như đây là một bộ phim mới chiếu rạp cách đây không lâu, xem thử đi."
Phong Thiển phụ họa gật gật đầu.
Ngài Tổng thống chọn phim, bấm vào xem, đứng dậy tắt đèn trong phòng khách.
Phong Thiển chớp mắt.
Phòng khách lúc này tối om, chỉ có ánh sáng trên màn hình TV.
Ngôn Sanh trở lại.
Anh ngồi xuống và hỏi cô.
"Em có sợ bóng tối không?"
Phong Thiển lắc đầu: "Không ạ."
Nghe câu trả lời của cô, Ngôn Sanh không khỏi dừng lại.
Trong đôi mắt màu hổ phách mang vài phần tăm tối, bởi vì ánh sáng quá tối, Phong Thiển không nhìn thấy ánh mắt của đối phương.
Chỉ thấy Ngài Tổng thống thay đổi thái độ bình thường, có chút ngoan ngoãn yếu đuối, giọng điệu có phần tủi thân: "Nhưng ... Anh sợ."
Phong Thiển: "?"
Cô chớp chớp mắt.
Mảnh nhỏ sợ bóng tối?
"Vậy thì anh có thể không cần tắt đèn đâu."
Phong Thiển có chút buồn bực.
Mảnh nhỏ sợ bóng tối quả thực là chuyện lạ.
Nhưng mà... Tại sao lại tắt đèn?
Ánh mắt hổ phách của Ngôn Sanh nhàn nhạt lóe lên.
Anh từ từ tiến về phía cô.
Vòng tay qua lưng cô, nhẹ nhàng ôm lấy.
Đầu tựa vào vai cô.
"Thiển Thiển ở đây, cho nên anh không sợ."
Ngài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-2-mau-xuyen-dien-ha-nha-ta-co-chut-ngoan/4060932/chuong-279.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.