Editor: Nha Đam
Ngài Tổng thống có chút thích thú kéo kéo vạt.
Cô gái nhỏ vẫn chưa tỉnh.
Ừm.
Chất lượng giấc ngủ khá tốt.
Ngôn Sanh lại chậm rãi di chuyển ngón tay, từ má lên trán.
Ngón tay dừng lại một chút, lướt theo hàng lông mày thanh tú và xinh đẹp của cô không nhanh không chậm vuốt lông mày của cô.
Đôi mắt màu hổ phách của ngài Tổng thống không thể nhìn thấy cảm xúc, nhưng càng lúc càng sâu hơn.
Cuối cùng.
Đầu ngón tay đặt lên hàng mi cong và dài của cô.
Nhẹ nhàng vuốt vuốt.
Phong Thiển không khỏi hơi nhíu mày, vô thức đưa tay lên cầm lấy ngón tay đang lộn xộn của ai đó.
Sau khi chạm vào đầu ngón tay hơi lạnh của đối phương, cô gái mơ hồ tỉnh lại, từ từ mở mắt.
Đôi mắt đen nhánh có chút mê mang nhìn mảnh nhỏ, lại nhìn thấy tay mình đang cầm lấy ngón tay của đối phương.
Phong Thiển từ từ buông tay.
"Dậy rồi à?"
Ngôn Sanh rũ mắt nhìn cô, theo động tác buông tay của cô, anh cũng từ từ rút tay về.
Tùy ý đặt lên bức tường bên cạnh.
"Vâng ạ."
Phong Thiển chớp chớp mắt.
Từ trên giường ngồi dậy.
"Anh ơi ... Mấy giờ rồi?"
Cô hỏi một cách ngoan ngoãn.
Ngôn Sanh nhìn xuống đồng hồ đeo tay.
Nhẹ nhàng nói: "7:10 phút tối."
"Hả, đã muộn như vậy rồi sao..."
Cô thì thào.
Nãy ở trong phòng.
Cũng cảm thấy hơi mệt.
Mảnh nhỏ rằng có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-2-mau-xuyen-dien-ha-nha-ta-co-chut-ngoan/4060930/chuong-277.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.