Sau thời hạn một cây nhang, Tô ma ma dìu Hiếu Trang trở lại sảnh phòng tìm Nữ Thần Y. Tử Lan và Huyết Lan song bước phía sau Tô ma ma và Hiếu Trang. Khi này ngoài trời tuyết chỉ còn rơi nhè nhẹ, tuyết mới hòa mớ tuyết cũ dưới đất phủ thành tấm thảm trắng dày một tấc.
Bốn người băng qua khu vườn thủy trúc để lần đến chính sảnh. Trong vườn có trồng một cây phong trụi lá, trên tán lá chỉ còn đúng một chiếc lá đỏ. Hiếu Trang dừng một chút nhìn chiếc lá cuối cùng không chịu buông xuôi theo định mệnh, sau đó tiếp tục cất bước.
Tô ma ma dìu Hiếu Trang đi phía trước, hai cung nữ theo sau. Chân Hiếu Trang mang giày đế chậu nên không đi được nhanh, hơn nữa dưới đất còn có tuyết rơi khiến mặt đường rất trơn. Hai cung nữ giữ lễ đương nhiên không vượt qua mặt Hiếu Trang, nhưng cũng vì vậy mà hai người cảm giác đoạn đường hướng tới căn sảnh phòng thật là trùng trùng điệp điệp, dài đằng đẵng như thể không bao giờ ngưng lại. Trước mắt Huyết Lan và Tử Lan lúc nào cũng phảng phất hình ảnh ba thước lụa trắng, rồi Nữ Thần Y từ từ nắm lấy tấm lụa vứt lên thành gỗ trên trần nhà. Nghĩ đến Khang Hi sẽ không thể lành bệnh và tệ hơn nữa sẽ đi theo tiên hoàng, đầu óc hai cung nữ căng thẳng như chưa bao giờ chịu đựng cảm giác khó chịu như thế trong đời.
Bốn người im lặng bước từng bước như những bóng ma thầm lặng. Mặc dù cả tám đôi chân nhưng không khí vẫn giữ yên đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-2-dinh-vien-dai-tuong-quan-truyen-nguyen-lao-tam-trieu/917464/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.