Tối hôm đó Tế Độ về phủ Định Viễn, đáng lẽ còn một ngày nữa chàng mới về nhưng chàng thu xếp công việc cho xong để được về kinh thành sớm hơn. Chàng nhớ Nữ Thần Y, nhớ nàng đến sắp phát ốm lên. Nàng thật tội nghiệp, nhan sắc, thân hình đều xinh đẹp, còn trẻ vậy mà đã phải trải qua ba chìm bảy nổi trên đuờng đời rồi.
Tế Độ vừa đặt chân qua cổng liền thấy Trương Dũng và Nhạc Thăng Long đang ngồi trong đại sảnh chờ chàng. Tế Độ lấy làm lạ khi hai người tướng của chàng tìm chàng trong lúc khuya khoắt thế này.
Trương Dũng và Nhạc Thăng Long thấy Tế Độ vào đại sảnh, bèn đứng dậy vòng hai tay qua khỏi đầu hướng về phía Tế Độ, cung kính cúi thưa:
-Tham kiến Định Viễn đại tướng quân!
Tế Độ cho hai người miễn lễ, mời hai người ngồi, chàng cũng ngồi vào bàn.
Nhạc Thăng Long và Trương Dũng nhìn nhau, người này thầm bảo người kia hãy mở lời trước. Cuối cùng, Trương Dũng quyết định chàng sẽ là người lên tiếng mang lại tin buồn cho Tế Độ, nhưng thay vì nói chuyện Khẩu Tâm, Trương Dũng lại nói chuyện Nữ Thần Y bị đưa vào cung.
Nhưng Trương Dũng không hiểu tin này đối với Tế Độ còn tệ hơn tin tức của bất kỳ người nào, nên Trương Dũng vừa nói xong, Tế Độ bật dậy khỏi ghế đi tới đi lui trong sảnh.
Quả thật tự đáy lòng Tế Độ có một tiếng nói không ngừng rống lên: “Nàng sẽ xảy ra chuyện!”
-Ta phải vào cung! - Tế Độ vừa đi vừa kêu lên - Ta phải ngay lập tức nhập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-2-dinh-vien-dai-tuong-quan-truyen-nguyen-lao-tam-trieu/917465/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.