Mà nàng ta xác thật cũng đã làm thế.
Từ lúc đi vào tu chân giới, những người khiến nàng ta ngứa mắt.
Đều đã bị nàng ta xử lý.
Cả đoạn đường đều vô cùng thuận lợi.
Chỉ là...
Càng đánh nhau với Nam Nhiễm, hai mắt Hàm Linh Phi càng nheo lại.
Tiểu Hắc Long nãi thanh nãi khí cắm một câu: [ký chủ, ta đã che dấu toàn bộ yêu khí trên người của cô. Nàng ta chỉ biết cô là nhân loại, tuyệt đối không thể phát hiện cô là yêu.]
Nam Nhiễm đánh đánh một hồi giống như nhớ tới cái gì đó.
"Hàm Linh Phi."
Cô lẩm bẩm một câu.
Cây sáo đen trong tay xoay một vòng, xuống tay càng lúc càng nặng.
[Bang!]
Hai cây sáo va đập vào nhau.
Thân hình Hàm Linh Phí nhanh chóng lui về sau.
Yên ổn đáp xuống vị trí đứng cách Túc Bạch không xa.
Hàm Linh Phi nghiêng đầu, liếc nhìn Túc Bạch một cái.
Giống như được tiếp thêm tự tin, bộ dáng đắc thắng quay đầu nhìn Nam Nhiễm.
"Cô nương, có phải chúng ta đã từng gặp nhau không? Nhìn ngươi, ta cảm thấy có chút quen mắt."
Câu hỏi này của nàng ta có ý dò xét Nam Nhiễm.
Hàm Linh Phi luôn cảm thấy người trước mắt khá giống vị Yêu Vương đã trốn thoát khỏi tay nàng ta vào ba năm trước.
Nhưng trên người nữ nhân này lại không có hơi thở của Yêu tộc.
Hệ thống mạnh nhất cũng không nhắc nhở nàng ta.
Thậm chí hành vi, cử chỉ của nữ tử kia cũng không hề giống cái vị lúc trước.
Sáo ngọc màu đen trong tay Nam Nhiễm đột nhiên biến mất chuyển thành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-2-dai-lao-lai-muon-tan-vo/3966194/chuong-355.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.