Truyện được đăng tại truyenwiki1.com tuyethabinhchi.
Edit by team Hoàng Quyền Phú Quý.
~~~
Linh Quỳnh ôm bức tranh chạy qua hành lang, khẳng định là không có ai đuổi theo, mới từ từ chạy chậm rồi dừng lại.
"Tiểu Vũ, cô lấy bức tranh này làm cái gì?"
"Chờ cô ta tới tìm tôi." Linh Quỳnh thở gấp "Tôi đi tìm cô ta tốn rất nhiều sức lực."
". . . . . ."
Cô!
Thịnh Minh Tuế không biết nên nói cái gì.
. . .
Linh Quỳnh cũng không đợi lâu, một vài phút sau, ác linh áo đỏ liền hiện ra .
"Trả lại cho tôi!"
Giọng của ác linh áo đỏ lanh lảnh, vô cùng chói tai.
"Cô tới mà lấy." Khung tranh rất lớn, Linh Quỳnh trực tiếp dùng phần thân nó để chống đỡ, cười mỉm rồi nói: "Cướp được thì cho cô."
". . . . . ."
Vẻ mặt ác linh áo đỏ dữ tợn, hóa thành một đạo tàn ảnh, đâm thẳng vào Linh Quỳnh.
Bàn tay Linh Quỳnh đè tấm kính của khung tranh, nhẹ nhàng chuyển hướng, bỗng nhiên ngồi xổm xuống, thân thể cô hoàn toàn bị khung tranh chắn.
Ác linh trực tiếp đâm vào bức tranh.
Linh Quỳnh quay tranh lại.
Ác linh thò đầu ra, nghĩ là mình ra được, nhưng lại bị Linh Quỳnh đè đầu vào trong.
Ác linh: ". . . . . ."
Ác linh áo đỏ không thích Linh Quỳnh đụng vào cô ta, luôn cảm giác khi cô đụng vào mình thì sức mạnh sẽ biến mất.
Cho nên ác linh áo đỏ núp trong bức tranh luôn, không dám trồi ra ngoài nữa.
Linh Quỳnh dựa bức tranh vào tường, ôm đầu gối ngồi xổm xuống, bày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-2-10-van-li-do-phai-khac-kim/989301/chuong-288.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.