Truyện được đăng tại truyenwiki1.com tuyenthabinhchi.
Edit by team Hoàng Quyền Phú Quý.
~~~
Tất cả rèm biệt thự của Cổ Nghị đều bị kéo lại, bên trong bật đèn sáng giống như ban ngày.
Cổ Nghị ngồi trên mặt đất ở phòng khách ăn cơm hộp, phía sau lưng tựa vào sô pha, như vậy dường như có thể mang lại thêm một chút cảm giác an toàn.
Đồ ăn trên bàn không hợp khẩu vị, hắn cũng không ăn nhiều.
Ding dong ——
Chuông cửa lại vang lên.
Cổ Nghị giật mình, hắn lập tức mở máy tính xách tay bên cạnh ra, click vào camera.
Trong phần camera, một bức tranh chiếm toàn bộ màn hình.
Đồng tử Cổ Nghị hơi hơi co rụt lại, xém chút nữa hắn ném máy tính ra ngoài.
Bức tranh kia. . . . . .
Bức tranh bị dời đi, trong camera lộ ra khuôn mặt cực kỳ đẹp.
Hắn quơ quơ tay trái phải với camera, vẫy tay "Xin chào Cổ Tiên Sinh, tôi muốn tâm sự cùng anh về bức tranh này."
". . . . . ."
. . .
Cổ Nghị chẳng muốn mở cửa, nhưng mà người kia nói nếu hắn không mở cửa thì bức tranh sẽ ở lại bên ngoài, đến lúc đó có chuyện gì, thì hắn không thể kiểm soát được.
Cổ Nghị cầm một cây gậy bóng chày, mở cánh cửa thứ nhất của biệt thự ra.
"Cậu là ai!"
Giọng của Cổ Nghị khàn khàn, giống như đã lâu không nói chuyện với người khác.
Trên mặt râu ria xồm xàm, gầy như que củi, quần áo mặc trên người giống như bao bố treo trên người hắn.
"Cổ Tiên Sinh yên tâm, tôi là người."
Ánh mắt Cổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-2-10-van-li-do-phai-khac-kim/989302/chuong-289.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.