Truyện được đăng tại truyenwiki1.com tuyethabinhchi.
Edit by team Hoàng Quyền Phú Quý.
~~~
"Cô ta...... Hại người, có phải bởi vì lúc trước chúng ta kíƈɦ ŧɦíƈɦ cô ta hay không?"
Thịnh Minh Tuế bóp lấy lòng bàn tay mình, sắc mặt trầm ngâm.
Nếu như bọn họ không kíƈɦ ŧɦíƈɦ cô ta, có thể ...người đó sẽ không phải chết.
"Lúc trước cô ta không có cô ta lực hại người, nhiều nhất chỉ làm cho người ta bị thương một chút." Linh Quỳnh mềm giọng nói: "Nhưng theo số lần cô ta tổn thương người khác ngày càng nhiều, thì bây giờ cô ta đã có thực lực trực tiếp hại người."
"Cho dù không có chúng ta, cô ta cũng sẽ động thủ, bởi vì cô ta đã có năng lực."
Cô ta chính là muốn khiến bản thân càng ngày càng mạnh mẽ.
Nên phải không ngừng hại người.
Ác linh gϊếŧ người càng nhiều, thì nó sẽ càng mạnh.
"Hơn nữa......"
Linh Quỳnh nhìn về phía bức tranh của Cổ Nghị.
"Làm sao anh biết được, có phải do người kia đã kíƈɦ ŧɦíƈɦ đến ác linh hay không?"
"Cái gì... Có ý gì?"
Linh Quỳnh mạnh mẽ tiếp nhận cơ thể Thịnh Minh Tuế, dùng ngón tay mềm mại khẽ cọ vào lòng bàn tay hắn bóp ra không ít móng tay trong lòng bàn tay.
Thịnh Minh Tuế cảm giác có chút ngứa.
Chính cơ thể hắn, cảm giác lại vô cùng nhạy bén và kỳ quái.
Linh Quỳnh gọi người phụ trách đến, hỏi: "Các người đã động vào bức tranh này chưa?"
"Không, không có." Người phụ trách liên tục xua tay phủ nhận, giọng nói phát run "Tôi nào dám động vào!!"
Bức tranh này không phải có vấn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-2-10-van-li-do-phai-khac-kim/989300/chuong-287.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.