Sáng ngày hôm sau, sau khi tu tập thêm chút ít Nhất Linh lại đi dạo. Đi dạo có thể khiến nàng bất chợt nghĩ ra một bí thuật nữa...
" Vèo "" Đang đi trên phố thì một tờ giấy bạc màu bay vào mặt nàng...Bỉ Ngạn?
Dòng chữ đỏ như máu được viết trên tờ giấy khiến nàng giật mình. Tuy thích lục nhưng loài hoa nàng yêu quý lại là quỷ mị mạn châu sa - Bỉ ngạn hoa.
Bỉ ngạn hoa...
Không thanh khiết, một chút cũng không nhuốm bụi như bạch liên...
Cũng không phải cao cao tại thượng, là vạn hoa chi vương như mẫu đơn..
.Bỉ ngạn mang một chút gì đó buồn thẳm, mang chút gì đó tà ác, mang một huyết sắc đỏ rực,..
Bỉ ngạn hoa gợi cái cảm giác chính là trăng trong nước, hoa trong gương, càng ngắm càng muốn nắm giữ, tưởng chừng có thể nắm giữ được trong tay, nhưng cuối cùng lại phát hiện ra tất cả phải chằng đều hư hư thực thực,...
Liệu đã có ai thật sự chạm vào, thật sự nắm giữ được trong tay...
Càng đẹp lại càng tà độc, càng rực rỡ lai càng chóng tàn lụi...
... Trong tất cả sắc màu, ba màu có thể lọt vào mắt nàng cũng chỉ có, lục, xích và hắc... Ba màu này cũng như gắn liền với vận mệnh của nàng vậy... thanh tao, kinh diễm, u buồn.. Nó cũng chính là ba câu chuyện khác nhau...
Bỉ ngạn hoa, nở bên bờ vong xuyên ngắm nhìn bao nhiêu con người chết đi, bầu bạn với họ... nó vẫn vĩnh viễn là kẻ ngoài cuộc...
Nhưng đích chính U Linh hoa này cũng là kết tinh từ một tình yêu...
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-1-van-menh-doi-xoay-khuynh-thanh-linh-nu/1470329/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.