Editor: Shmily
---------------------
Hạ Thập Thất đang khó khăn lựa chọn giữa hai phương án "Thua người không thua trận" và "Không thể hắn dễ dàng áp đảo như vậy."
Một lát sau, cô mới vươn ngón tay ra vuốt ve sườn mặt của Tịch Đình Ngự, "Khát thì uống nước nha."
Tịch Đình Ngự cong môi, chỉ cười mà không nói gì.
Hạ Thập Thất cũng cười với hắn, sau đó thừa dịp hắn không chú ý liền trườn xuống bên dưới, chui ra khỏi khuỷu tay hắn chạy ra ngoài.
Sau khi xuống giường, dép cũng không kịp xỏ liền chạy mất dạng, động tác nhanh tới mức Tịch Đình Ngự cũng không kịp phản ứng.
Sau khi ra khỏi phòng, Hạ Thập Thất lại quay lại liếc nhìn người đàn ông trên giường một cái, sau đó vẫy vẫy tay: "Đại thúc, thức khuya sẽ không tốt đâu... Đi ngủ sớm một chút."
Khóe môi Tịch Đình Ngự giật giật, ý cười không kiềm được mà tăng thêm vài phần.
Hắn dựa người vào đầu giường, lại cầm lấy văn kiện ở bên cạnh lên xem, tiếp tục phê duyệt.
Mà cùng lúc đó, tại một quán cafe ở Dạ Thành, trong một góc khuất có ánh đèn lờ mờ.
Hai người đội mũ lưỡi trai ngồi đối diện nhau đang tiến hành giao dịch lén lút.
"Đây là tiền, còn đây là ảnh chụp."
A Sách kéo thấp mũ xuống, đem hai phong thư đưa qua.
Người đối diện kéo mũ đen càng thấp hơn, đầu tiên hắn ta nâng phong thư đựng tiền kia lên thử độ dày, sau đó mới tiếp nhận phong thư có chứa ảnh chụp, lúc nhìn thấy những tấm ảnh bên trong, trong nháy mắt hắn liền biến sắc.
"Ảnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-1-bao-boi-me-nguoi-dai-thuc-nhe-nhang-sung/1107382/chuong-173.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.