Editor: Shmily
--------------------
Màn đêm đen kịt, cảm giác nặng nề lan tỏa phía cuối chân trời, ngay cả một ngôi sao sáng nhỏ cũng không có.
Hạ Thập Thất dựa vào bồn tắm ngủ một giấc, lúc tỉnh lại thì cũng đã là 1 giờ 40 phút sáng.
Cô xoa xoa cái cổ tê rần, chống bồn tắm đứng lên.
Bởi vì ngồi quá lâu nên máu trên đùi không lưu thông được, lúc đứng lên có chút tê cứng.
Cô cau mày mở cửa phòng tắm, chậm rãi đi ra ngoài.
Liếc mắt một cái liền thấy được nửa người trên trần trụi của người đàn ông kia, đang dựa vào đầu giường đọc văn kiện.
Hạ Thập Thất: "..."
Hắn thế mà vẫn còn ở đây?!
Nghe được tiếng động nhỏ, Tịch Đình Ngự ngẩng đầu nhìn thoáng qua, sau đó lại cúi đầu làm việc.
"Đại thúc, tôi mệt rồi."
Hạ Thập Thất đi tới bên giường, vừa ngáp vừa dùng phương thức uyển chuyển nhất đuổi người.
Tịch Đình Ngự ngẩng đầu nhìn cô, môi mỏng khẽ cong lên, cũng không nói gì mà đem hai tay tùy ý gối ra sau đầu, nhìn qua vừa lười biếng lại gợi cảm.
Thấy hắn không có ý định xuống giường, Hạ Thập Thất đi qua bên kia, trực tiếp đem chăn xốc lên.
Vừa lúc lộ ra toàn bộ nửa thân trên trần trụi của hắn.
Phản ứng đầu tiên của Hạ Thập Thất chính là nhìn về phía bụng của hắn...
Một múi, hai múi... ba múi... năm múi... sáu múi bảy múi...
Quả nhiên là tám múi cơ bụng!
Làn da màu tiểu mạch cùng cơ bụng gợi cảm, nhìn thế nào cũng đều cảm thấy người đàn ông trước mắt này là xuân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-1-bao-boi-me-nguoi-dai-thuc-nhe-nhang-sung/1107381/chuong-172.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.