Editor: Shmily
--------------------
"Cô ta ở chỗ nào?"
Hạ Thập Thất tiến lên một bước, chống hai tay lên bàn trà, hai tròng mắt gắt gao nhìn chằm chằm nam nhân trước mặt.
Khuôn mặt lạnh lùng của Tịch Đình Ngự nhiễm một tầng ý cười, ngón tay kẹp thuốc lá hướng phía Hạ Thập Thất ngoắc một cái.
Hạ Thập Thất hiểu ý, cúi người đem tai đưa tới gần môi hắn.
"Nói cho cô cũng được, trả tiền trước đã."
Hô hấp ấm áp phả vào bên tai Hạ Thập Thất, phảng phất như có thể mê hoặc tâm trí.
"Nhắc tới tiền là sẽ tổn thương tới cảm tình đó, đại thúc."
Hạ Thập Thất nói, giơ tay muốn đem nam nhân trước mặt đẩy ra.
Kết quả là cánh tay vươn ra còn chưa chạm được vào người hắn, cổ tay của cô đã bị bàn tay dày rộng hữu lực kia nắm lấy.
Hắn dùng lòng bàn tay nhẹ nhàng vuốt ve tay của Hạ Thập Thất, cười như không cười: "Nghĩ kĩ một chút, một cái đẩy này, cô sẽ nợ tôi nhiều thêm một bút đấy."
Hạ Thập Thất nhướng mày, không vui phun ra một câu: "Đồ keo kiệt."
Lời vừa ra khỏi miệng, Hạ Thập Thất liền có chút hối hận, bản thân mình hiện tại đang là con châu chấu nhỏ nằm trong tay người ta, nhảy nhót một chút thôi cũng có khả năng bị bẻ gãy chân, sao còn không biết điều mà tức giận với người ta chứ?
Mí mắt Tịch Đình Ngự khẽ nâng, đáy mắt tối như mực, hắn chậm rãi đứng lên, dáng người thon dài áp chế trước mặt cô, bàn tay nắm lấy tay cô đột nhiên kéo về.
Hạ Thập Thất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-1-bao-boi-me-nguoi-dai-thuc-nhe-nhang-sung/1107239/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.