Editor: Shmily
---------------------
Thanh âm kiều mị tới tận xương, mang theo vài phần hương vị dụ dỗ.
Bên trong có người?
Hạ Thập Thất ỷ vào việc mình đứng ở cửa phòng ngủ, con dao găm trên tay xoay xoay, cái đầu nhỏ ngó vào nhìn thoáng qua bên trong.
Vốn dĩ chỉ là một động tác tùy ý, kết quả lại dọa tới người khác.
Bên trong phòng ngủ, nữ nhân ôm chăn, vẻ mặt hoảng sợ nhìn Hạ Thập Thất.
"Cô muốn làm gì?"
Tịch Đình Ngự liếc mắt nhìn con dao găm trong tay Hạ Thập Thất, môi mỏng nhẹ nhấp, trên khuôn mặt tuấn tú không hề có chút biểu tình nào.
Hạ Thập Thất ý thức được hành vi của mình có chút quá lưu manh, cười cười cất dao găm đi, nghiêm trang mở miệng: "Không làm gì cả, chỉ là cảm thấy, nữ nhân ở trên giường của đại thúc thật xinh đẹp."
Tịch Đình Ngự nhướng mày, dựa vào bên cạnh khung cửa, lạnh lùng nhìn về phía nữ nhân trên giường: "Đi ra ngoài."
Hai chữ đơn giản, lại mang theo một loại khí phách đáng sợ.
"Ngự thiếu!"
Nữ nhân trên giường yêu diễm hờn dỗi gọi một câu, như còn muốn nói gì đó lại bị Tịch Đình Ngự dùng ánh mắt âm u ngăn lại.
Nữ nhân ủy khuất hờn một tiếng, một bộ dáng không phục, nhìn rất giống một oán phụ.
Hạ Thập Thất đồng tình nhìn cô ta một cái.
Nam nhân làm xong chuyện rồi thì làm gì có tâm tư nói chuyện phiếm với cô cơ chứ?
Chính bởi vì như vậy nên sau khi Hạ Thập Thất ngủ với Tịch Đình Ngự xong liền xoay người chạy.
Nữ nhân kia ngồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-1-bao-boi-me-nguoi-dai-thuc-nhe-nhang-sung/1107238/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.