Editor: Shmily
---------------------
"Bắt cóc?" Tịch Đình Ngự lại châm điếu thuốc một lần nữa, tư thái ưu nhã hút một ngụm, sau đó chậm rãi nhả ra một vòng khói: "Vậy sao không nói sớm."
Hạ Thập Thất: "Anh cũng có hỏi đâu."
Ngay lúc hai người đang nói chuyện, cửa phòng liền bị người gõ vang từ bên ngoài.
Nghe được tiếng gõ cửa, Hạ Thập Thất từ trên sofa nhảy dựng lên, lập tức đi đến phía cửa chính.
Tịch Đình Ngự ngồi trên sofa, hai chân giao nhau, thần thái lười nhác nhìn sang cô.
Hạ Thập Thất nắm lấy tay nắm cửa, không nhịn được cong cong môi.
Cô rất muốn nhìn xem, thời điểm Trịnh Vũ trông thấy cô ở đây sẽ là cái biểu tình gì.
Nhẹ nhàng vặn xuống tay nắm cửa, cửa phòng chậm rãi mở ra, ngoài cửa là một nam nhân đang đứng, tuổi tác trên dưới bốn mươi, cằm để râu, bộ dáng tuy gầy thế nhưng lại rất có tinh thần, đặc biệt là đôi mắt, thời điểm hắn nhìn về phía Hạ Thập Thất, tinh quang chợt lấp lóe.
Đây là con rắn độc của khu Đông An này, Giang Chấn Thiên.
Phía sau Giang Chấn Thiên chính là Trịnh Vũ đang cúi đầu sửa sang lại đầu tóc của mình, thẳng tới khi cô ta đem một lọn tóc dài hất ra phía sau, lúc này mới ngẩng đầu lên.
Cô ta đứng cũng rất thẳng, ưỡn ngực, lộ ra một mảnh cảnh xuân phơi phới ở trước ngực.
Chỉ là, trong nháy mắt nhìn thấy Hạ Thập Thất, sắc mặt cô ta lập tức thay đổi.
Đầu tiên là kinh ngạc, ngay sau đó là biểu tình oán hận, nhìn chằm chằm Hạ Thập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-1-bao-boi-me-nguoi-dai-thuc-nhe-nhang-sung/1107240/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.