Edit : Hà Đoàn
Dần dần đi tới hậu cung vắng lặng kia, người ở rất ít.
Bên cạnh ngự hoa viên, chính là một cây hoa mai, lúc này cành mai nhẹ nhàng lay động, cũng không có thấy hoa nở, loại hoa này, cần phải trải qua một đêm tuyết rơi, mới có thể nở ra đỏ bừng như máu, thưởng mai trong tuyết, có thể nói đó là điều may mắn nhất trong đời người.
Vân Tiếu vuốt ve cành hoa mai, ánh mắt khẽ nheo nheo lại, dường như cảm nhận được cành mai kia lạnh đến thấu xương, hương hoa mai thơm ngát lan tỏa.
Bỗng nhiên có một thanh âm tinh tế đánh gãy suy nghĩ của nàng.
“Tiểu Cửu, ngươi nói xem Triệu tài tử có thể được Hoàng Thượng để ý hay không a?”
“Hư, ” có thanh âm khẽ xùy của tiểu nha đầu, sau đó nhỏ giọng nói: “Triệu tài tử của chúng ta, nhất định sẽ chiếm được tâm của Hoàng Thượng, bộ dạng nàng thật ôn nhu, nói chuyện ôn nhu như nước, sở dĩ không thể leo lên cao, là bởi vì thân phận của nàng thấp kém, không giống với Đức phi nương nương hay Thục phi nương nương, cho nên mới chỉ được phong làm một tài tử nhỏ nhoi, có điều chỉ cần Hoàng Thượng gặp được nàng, thì nhất định là nàng có thể đi lên”.
“Thật vậy chăng?”Một thanh âm khác dường như cực kì hưng phấn vang lên, giống như là đã thấy được những ngày tháng tươi đẹp phía trước: “Tiểu Cửu, những ngày an nhàn của chúng ta sắp tới”.
“Ừ, đi nhanh thôi, tài tử đã bảo chúng ta phải chuẩn bị tốt trà Vân Nam để phục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-y-ngoc-hau/2881750/chuong-050.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.