Edit: Hà Đoàn
Beta: Min
Đáng tiếc là mặt Tiểu Hà xám lại như tro tàn, một giọt mồ hôi to từ trên trán rơi xuống, một câu cũng nói không nên lời.
Đức phi nổi giận, bước hai bước lại gần túm lấy cổ áo của nàng ta, trầm giọng: “Rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì?”
Bên trong Ngự hoa viên, vô cùng yên tĩnh, ánh trăng màu bạc bao phủ cả một vùng hoa cỏ thơm ngát, trong không khí ướt át tràn ngập cái lạnh thấu xương.
Thượng Quan Diệu ánh mắt híp lại nhìn, trong ánh mắt màu đen kia lộ ra tia nhìn thị huyết tràn ngập sát khí, ngẩng đầu lên nhìn con ngốc đang ở trên cây, khóe môi hiện lên nụ cười lạnh.
Được, được lắm, nếu như quả thật là quỷ kế của lão thất phu Vân Mặc kia, như vậy thì cũng đừng trách hắn đối phó với Vân gia tàn nhẫn, đến lúc đó mẫu hậu cũng không thể nói được gì, đây cũng coi như là một lời giải thích thỏa đáng với quần thần.
Vân Tiếu tuy ở trên cây chơi đếm lá, nhưng đối với tình huống bên dưới tàng cây nàng rõ như lòng bàn tay.
E rằng sau này trong hậu cung này sắp sửa nổi sóng gió, Hoàng đế làm sao mà có thể buông tha cho cơ hội tốt như vậy được chứ, tuy rằng hiện giờ Tiểu Hà không nói được gì nữa, nhưng nhất định là hắn có hoài nghi, còn có Đức phi kia nữa, Thái Hậu rõ ràng đã hạ ý chỉ, nhưng nàng ta lại dám kháng chỉ lén đến chỗ nàng gây phiền toái, điều này chứng tỏ cái gì? Chứng tỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-y-ngoc-hau/2881744/chuong-044.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.